Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch

Chương 4: Để lại ấn tượng sâu sắc

Chu Soái chợt cảm thấy nghẹn trong lòng, ánh mắt lạnh lùng của đối phương như có thể xuyên qua mạng để nhìn thấu tâm tư anh ta.

Anh ta lập tức thu lại thái độ đùa cợt, nhanh chóng gõ một dòng chữ:

[Đẹp trai nhất vũ trụ: Xin lỗi đại sư, tôi sai rồi, tôi sẽ gửi lại một tấm ảnh khác ngay đây.]

Ngay sau đó, Lê Kiến Mộc nhận được trong phần quản trị một tấm ảnh và một thông tin về bát tự.

Ảnh là khuôn mặt mộc, không trang điểm của một người đàn ông trẻ khoảng hơn hai mươi tuổi, ngũ quan thanh tú, nét mặt tự nhiên mang theo nụ cười, vừa nhìn đã thấy thiện cảm, toát lên vẻ rạng rỡ và thân thiện.

Lê Kiến Mộc xác nhận ngũ quan trên khuôn mặt và thông tin bát tự trùng khớp, sắc mặt cô dần dịu đi.

"Cần xem gì đây?"

[Đẹp trai nhất vũ trụ: Tùy cô, cô cứ nói gì cũng được.]

Lê Kiến Mộc không ngạc nhiên, vốn dĩ đối phương cũng chẳng coi cô là thần thánh gì, chỉ là muốn thử xem cô có chuẩn xác không thôi.

Vì thế cô bắt đầu từ những điều cơ bản.

"Năm nay anh hai mươi ba tuổi, là con một trong gia đình, ngũ quan thanh tú, ánh mắt có thần, cung tài lộc đầy đặn, cho thấy gia cảnh sung túc, bản thân vận thế cũng khá tốt. Ngoài ra vành tai rõ ràng, sắc tai hồng hào và dày dặn, chắc chắn điểm thi đại học của anh rất cao, hiện tại đang học ở một trường đại học danh tiếng."

[Đẹp trai nhất vũ trụ: Nói cũng không sai.]

[Như cá gặp nước: Mấy điều này dễ đoán mà, chỉ cần nhìn lúc nãy anh ta không chớp mắt mà bỏ ra cả triệu đồng là biết gia đình giàu có rồi. Cô em gái, đừng lừa gạt nữa.]

[Isp khuyên người hoàn lương: Cô em à, thật sự không nghĩ đến việc chuyển qua khu vực livestream hát nhảy à? Chắc chắn kiếm được nhiều tiền hơn đấy.]

Lê Kiến Mộc: "Tôi chưa nói xong mà."

"Anh từng trải qua hai tai họa nhỏ trong cuộc đời, lần lượt vào năm bảy tuổi và mười lăm tuổi. Năm bảy tuổi, tháng quỷ không thấy tinh, năm mười lăm tuổi gặp họa chảy máu, tuy không phải đại nạn nhưng chắc chắn để lại ấn tượng sâu sắc."

Chu Soái trợn tròn mắt, kêu lên một tiếng "Mịa nó!".

Năm anh ta bảy tuổi có một ông thầy bói mù từng bảo rằng cả tháng Bảy anh ta không được ra ngoài vào ban đêm, sẽ xung khắc với thần linh.

Mấy ngày đầu thì được nhưng cả tháng với một đứa trẻ bảy tuổi chẳng khác nào cấm vận.

Một hôm anh ta lén đi chơi khuya với bạn hàng xóm, lúc về trời đã tối muộn, dưới bầu trời đầy sao, anh ta nghe thấy một tiếng mèo kêu ghê rợn.

Sau đó mỗi đêm anh ta đều bị ác mộng về mèo quấy rối, tiếng kêu ghê rợn như muốn xé toạc thần kinh.

Vì thế anh ta ốm nặng, bệnh viện chẳng tìm ra nguyên nhân, chỉ bảo là cảm cúm nhẹ nhưng anh ta phải nằm liệt giường suốt ba tháng, suýt nữa không qua khỏi.

Mãi đến khi mẹ anh ta gặp lại ông thầy bói, ông mới giải quyết được chuyện đó.

Cũng từ lúc đó, anh ta bắt đầu hứng thú với huyền học và trở thành một người đam mê môn này.

Còn về năm mười lăm tuổi...

Chu Soái gãi đầu ngượng ngùng.

Năm đó anh ta vụиɠ ŧяộʍ yêu sớm, kết quả học hành sa sút, bị bố phát hiện và bị đánh một trận tơi bời.