Edit: Trúc Nhiên
---------------------
Vừa đi, Thất Tịch vừa mở ‘Cửa hàng kỹ năng’, tìm kiếm những hệ thống có thể đổi được với 0 điểm.
Cô lướt qua nào là ‘Hệ thống Ma Vương Diệt Thế’, ‘Hệ thống Ma Nữ Hủy Diệt’ rồi lướt mãi, lướt mãi, đến mức gần như sắp chạm đến đáy vũ trụ thì… cuối cùng, cô cũng tìm được một cái mà cô có thể dùng.
[Hệ Thống Bé Hư!]
Mô tả sản phẩm: có thể đổi miễn phí với 0 điểm! Có thể nâng cấp dần theo thời gian (mất khoảng… 10.000 năm) để trở thành hệ thống Ma Vương tà ác!
Rất có cá tính, có tiềm năng làm việc xấu vô hạn! Nhưng cũng vì thế mà nó sẽ không hoàn toàn nghe theo lệnh của ký chủ đâu nhé~
Tuy nhiên, do cấp bậc còn thấp nên hiện tại, những phương thức làm chuyện xấu mà hệ thống này có thể hướng dẫn chỉ dừng lại ở trình độ… một đứa trẻ hư thôi!
Các lưu ý quan trọng tiếp theo…
Mô tả sản phẩm này thực sự làm người ta không biết nên nói gì.
Đột nhiên, Thất Tịch lập tức đổi giọng: “Thôi thì… quan trọng là tinh thần tham gia vậy.”
Nhìn những người bị chọn trúng lần này ủ rũ rời khỏi văn phòng của Cục Xuyên Sách để đi về phía cổng dịch chuyển với vẻ mặt chán chường, những người còn lại trong phòng mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
“Lần này, bọn họ có thể ở lại thế giới đó được bao lâu nhỉ?”
“Một tuần thì không thể nào được, giỏi lắm là ba ngày, một ngày chỉ là thành tích bình thường.”
“Cuốn sách đó thật sự hại người quá mà… Mà cậu cứ nhìn chằm chằm vào ai thế?”
“Tôi nhìn cái cô người mới tên Thất Tịch kia kìa. Ngoại hình của cô ấy khá phù hợp với nhân vật phản diện độc ác trong quyển sách đó.”
“Hả?”
“Ý tôi là… nhân vật phản diện đó cũng là một nữ thần vạn người mê.”
[Kích hoạt liên kết xuyên sách.]
[Bắt đầu đồng bộ đặc điểm nhân vật.]
[Bạn sẽ đóng vai phản diện độc ác Thiệu Thất Tịch trong ‘Ngày ngày được gia đình giàu có cưng chiều’.]
[Nhân vật này có thời lượng xuất hiện là mười chương.]
[Xin hãy giữ đúng thiết lập nhân vật, làm theo hướng dẫn và hoàn thành cốt truyện.]
Ánh sáng trắng chợt lóe lên.
Thất Tịch nhắm mắt lại. Đến khi mở mắt ra lần nữa, cô đã ngồi trong một đình nghỉ chân có thiết kế kiểu Tây với mái vòm cong.
Trên bàn đá có một ấm trà đỏ, một đĩa bánh ngọt và một chiếc điện thoại.
Nhìn khu vườn trước mặt cùng tòa biệt thự trắng ở cách đó không xa, có thế thấy nơi đây rõ ràng chính là nhà của nhân vật phản diện Thiệu Thất Tịch.
Thất Tịch giơ tay lên, thử cử động ngón tay.
Bởi vì trong nguyên tác, nhân vật phản diện này đã chết nên cô chỉ có thể sử dụng chính cơ thể của mình.
Tuy nhiên, để phù hợp với thiết lập của nhân vật gốc trong truyện, sau khi đồng bộ hóa đặc điểm, sắc mặt cô trở nên vô cùng tái nhợt, đôi môi nhợt nhạt đến mức gần như không có chút sắc hồng, chỉ có một điểm đỏ nhạt nổi bật trên vành môi, trông tựa như giọt sương đọng trên một đóa phù dung.
[Cốt truyện sắp bắt đầu.]
[Trong vòng năm phút, hãy khiến đứa trẻ đi ngang qua bật khóc bằng mọi cách.]
… Quả nhiên, vào vai phản diện thì ngay cả hướng dẫn nhiệm vụ cũng thật khó nghe.
Âm thanh hệ thống vào dứt, chiếc điện thoại đặt trên bàn bỗng vang lên giọng nói của một người đàn ông: “Thật sự xin lỗi, cô chủ Thiệu. Sau một thời gian dài điều trị, tình trạng sức khỏe của cô vẫn không có tiến triển đáng kể. Nếu cô đồng ý, tôi có thể thử một số liệu pháp khác.”
Thất Tịch không trả lời ngay mà bắt đầu đọc thông tin cốt truyện.
Theo nguyên tác, Thiệu Thất Tịch sinh ra đã ốm yếu, dù được sinh ra trong gia đình giàu có nhưng bao nhiêu tiền bạc cũng không thể chữa khỏi căn bệnh của cô.
Có người có thể chiến thắng bệnh tật qua năm tháng nhưng cũng có người, trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng chịu sự dày vò của bệnh tật đã sinh ra lòng thù hận vô tận.
Thiệu Thất Tịch căm hận cha mẹ mình vì đã sinh ra cô trong một cơ thể bệnh tật yếu đuối như thế này, hận những kẻ cứ bảo cô phải mạnh mẽ nhưng lại không thể giúp cô khỏe lên.
Cứ sau mỗi lần điều trị thất bại, cô đều sẽ phát điên. Cô không những đánh mắng người làm, hành hạ động vật mà nghiêm trọng hơn là đến cả hành vi gϊếŧ người cũng từng xảy ra. Thế nhưng, ba mẹ cô cũng không dám trách mắng cô nửa lời.
Sau khi ba mẹ cô gặp tai nạn máy bay và qua đời, tính cách của cô càng trở nên cực đoan hơn.
Cuộc gọi này là đến từ bác sĩ riêng của Thiệu Thất Tịch để thông báo rằng sau một thời gian dài điều trị, tình trạng sức khỏe của cô vẫn không có chút tiến triển nào.
Thực ra, không cần bác sĩ nói, chính cô cũng hiểu rõ căn bệnh của mình vốn không thể chữa được.
Bao nhiêu năm qua, cô đã chịu đựng bao nhiêu đau đớn, kiên trì thử biết bao nhiêu phương pháp điều trị nhưng đến giờ vẫn không thể trở thành một người bình thường.
Tất cả đều toàn là những kẻ lừa đảo.
Đúng ngay vào khoảnh khắc này, hận thù trong lòng Thiệu Thất Tịch dâng lên đến đỉnh điểm.
Theo diễn biến của cốt truyện, sau khi nghe xong cuộc gọi này, cô sẽ lặng lẽ cúp máy.
Cô không còn gào thét điên cuồng, không đập phá đồ đạc hay gọi người làm đến để hành hạ như trước nữa mà thay vào đó, cô chỉ ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.
Sau khi trải qua một mùa đông lạnh lẽo thì hôm nay, cuối cùng cũng có chút ánh nắng ấm áp. Thế nhưng, Thiệu Thất Tịch lại cảm thấy nó chói mắt đến mức khó chịu.
Trong khu vườn loáng thoáng vang lên tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ con. Chuyện này thật kỳ lạ.
Ở nhà họ Thiệu chưa từng có âm thanh vui vẻ như vậy.
Bởi vì Thiệu Thất Tịch không thích.
Tiếng cười đó càng lúc càng gần hơn. Và rồi, một đứa trẻ khỏe mạnh, hoạt bát xuất hiện trong tầm mắt của Thiệu Thất Tịch.