Bé Thụ Hải Vương Chỉ Là Người Qua Đường

Thế giới 1: Người cá - Chương 8

Lần này có vẻ Cố Quân gấp gáp muốn quay về. Sau khi đưa Dụ Hi tới ký túc xá, hắn liền vội vàng cùng trợ lý đi ngay.

Dụ Hi vừa đến cửa phòng, liền nhận được tin nhắn của Cố Quân.

[Cố Quân: Quà đặt ở túi trái trên áo cháu.]

[Cố Quân: Nghỉ ngơi sớm một chút.]

Trong ba năm này, mỗi lần đi công tác, Cố Quân đều sẽ mang quà về cho Dụ Hi. Lớn là xe hay biệt thự, nhỏ thì là mấy món đặc sản tại nơi công tác.

Nghe thư ký của Cố Quân nói, mỗi món quà đều do đích thân Cố Quân lựa chọn.

Đương nhiên là Dụ Hi sẽ không nhận mấy món quá đắt, có nhận thì nhận mấy món nho nhỏ.

Cậu chỉ thích nhan sắc của Cố Quận chứ không phải tiền.

Tấm lòng của Cố Quân làm cậu vui là được rồi. Dụ Hi cong môi, reply Cố Quân.

[Dụ Hi: Cảm ơn chú [mèo con hôn.jpg]

[Dụ Hi: Chú cũng nghỉ ngơi sớm một chút nha [mèo con dụi dụi.jpg]

Nhắn xong, cậu cất điện thoại, lấy chìa khóa mở cửa phòng.

Phòng ngủ rất yên tĩnh, Lý Trầm Cảnh và Chung Lăng đều đã về phòng. Lý Trầm Cảnh đang dọn giường, Chung Lăng đeo tai nghe hình như đang chơi game, Thương Liệt còn đang ngồi đọc sách.

Cửa vừa mở, Chung Lăng và Thương Liệt liền ngừng lại rồi cùng nhìn sang, Lý Trầm Cảnh đang dọn giường hơi ngây người, gãi đầu do không hiểu gì, cũng nhìn theo.

Chung Lăng lập tức gỡ tai nghe xuống, ánh mắt mong chờ gọi cậu: “Anh ơi!”

Lý Trầm Cảnh cũng gọi theo: “Đàn anh, đã về rồi.”

Thương Liệt chỉ nhìn thoáng qua cậu rồi cúi đầu, không nói chuyện.

Ăn no nên tâm trạng của Dụ Hi rất tốt, cậu gật đầu: “Ừm, anh vừa xuống lầu một chuyến.”

Tuy rằng Thương Liệt không nói gì, nhưng anh nhận ra môi của Dụ Hi đỏ đến mức sắp rỉ máu.

Thật sự chỉ là đi ra ngoài đơn thuần thôi sao?

Ánh mắt Thương Liệt trở nên ảm đạm. Giờ phút này, anh tự mình ohir nhổ cảm giác ưu việt của mình so với người thường.

Không biết thì sẽ không nghĩ nhiều như vậy, không nghĩ nhiều như vậy, trong lòng cũng sẽ không khó chịu đến vậy.

Chung Lăng trợn to đôi mắt chó hiếu kỳ của mình với Dụ Hi. Mặt cậu nam sinh viên ngây ngô hơi hồng: “Là dưới lầu sao?”

Nói xong, y tự thấy sai sai hỏi lại: “Sao lúc đi về, em không nhìn thấy anh đâu hết.”

Xuống lầu là cách nói chung chung. Dụ Hi không ngờ có người chọn cái này để hỏi.

Đặc biệt là sau khi Chung Lăng hỏi ra, cậu có thể cảm nhận được Thương Liệt và Lý Trầm Cảnh đều đang âm thầm chú ý tới chỗ mình.

Một kẻ đang hóng chuyện, người còn lại…