Sau Khi Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Quốc Sư

Chương 37

Vừa hay, nam nhân đang tức giận nhìn vị hôn thê chưa cưới của mình, nói:

"Sức khỏe Dao Dao vốn đã không tốt, nàng còn đẩy nàng ấy, nàng thật độc ác!"

Nữ nhân nhìn nam nhân, lại nhìn Dao Dao kia, nàng ấy buồn bã nói:

"Liễu lang, ta không có, sao ta có thể đẩy nàng ấy chứ, ta cũng coi nàng ấy như muội muội mà."

Dao Dao đang nép vào lòng nam nhân được gọi là Liễu lang ngẩng đầu lên, nhìn cô nương kia với đôi mắt đẫm lệ, nói:

"Sở tỷ tỷ không đẩy ta, tại thân thể Dao Dao quá yếu, không cẩn thận ngã xuống... Lương ca ca đừng trách tỷ tỷ."

Trình Nhất Thư nhướng mày, cậu có chút cạn lời.

[Không phải chứ... một tên ăn bám mà cũng đáng để tranh giành như vậy sao? Nam nhân này là tiểu tình nhân của phu nhân Thiếu khanh Đại Lý tự, hoàn toàn dựa vào người ta nuôi... Chỉ là một quả dưa bở thôi... hơn nữa tên này còn khắc thê tử, ai làm thê tử gã đều xui xẻo, chết thì không chết, nhưng sẽ xấu đi, già đi, nghèo đi...]

Trình Nhất Thư chớp mắt, vừa hay ngày mai khai trương, lấy tên Liễu lang này để tạo tiếng vang cũng không tệ...

[Sở Nghi Tinh này vốn mang mệnh đại phú đại quý, bây giờ sắp bị phá hỏng rồi, Dao Dao kia cũng vậy, rõ ràng sau này sẽ có lương duyên tốt đẹp, bây giờ xem ra lương duyên cũng sắp tiêu rồi...]

Dao Dao đang nép vào lòng Liễu Lương lập tức đứng dậy, không phải chứ?? Cái gì vậy? Nàng ta có lương duyên tốt? Nàng ta có lương duyên tốt vậy thì còn cần tên này làm gì!

Nàng ta là trẻ mồ côi, vì cứu phụ thân của Liễu Lương nên được nhận làm nghĩa nữ,. Gia cảnh nhà Liễu Lương không tệ, là người tốt nhất mà nàng ta có thể gặp được. Nàng ta không có tình cảm gì với Liễu Lương, cũng biết gã là một tên khốn. Vì vậy, khi biết gã sắp đính hôn với Sở Nghi Tinh trước mắt, nàng ta đã tìm mọi cách để phá hoại chuyện của hai người này, cũng vì sợ cô nương này bị coi như bao máu.

Bây giờ có người lại nói với nàng ta, nàng ta có lương duyên tốt nhưng sắp bị tên khốn này phá hỏng? Vậy thì không được, không thể được, phải bỏ chạy ngay lập tức!

Sở Nghi Tinh bên cạnh có vẻ mặt do dự, tuy nàng ấy không biết vừa rồi ai đang nói, nhưng mà... nghĩ kỹ lại, hình như sau khi nhà nàng ấy đính hôn với Liễu Lương mới bắt đầu gặp chuyện không may...

Hơn nữa... không ngờ tên này lại là một gã ăn bám!!

Sở Nghi Tinh nhìn Liễu Lương với vẻ ngoài tuấn tú, quần áo chỉnh tề, nàng ấy bỗng nhiên cảm thấy ghê tởm, nàng ấy biết Liễu Lương có ý đồ khác với nghĩa muội của gã, nàng ấy cũng không quan tâm. Dù sao trong thời này, quá ít người không nạp thϊếp.

Lý do bây giờ nàng ấy để tâm đến Liễu Lương như vậy, một phần là vì Liễu Lương đúng là đẹp trai, một phần khác là do lòng hiếu thắng nổi lên.

Từ khi gặp mặt, đính hôn, Dao Dao này luôn tìm cách phá hoại tình cảm của bọn họ... bây giờ xem ra... ôi chao, chẳng lẽ cô nương này biết tình hình của tên khốn này, không muốn nàng ấy nhảy vào hố lửa?

Còn Liễu Lương lúc này đang nghĩ gì? Gã đang tự mãn, cho dù là Dao Dao hay là Sở Nghi Tinh, đều là những cô nương xinh đẹp, sao gã có thể không biết Dao Dao là cố ý chứ? Gã biết, gã chỉ cảm thấy Dao Dao làm như vậy là vì ghen.

Trong lòng gã, Dao Dao sau này sẽ là thϊếp của gã, Sở Nghi Tinh là thê tử của gã, cho nên Sở Nghi Tinh phải rộng lượng, phải bao dung, cho nên trong chuyện này, gã phải đứng về phía Dao Dao.