Trình Nhất Thư nhướng mày, người đánh xe nhảy xuống khỏi xe ngựa, một cô nương ăn mặc xinh xắn cầm thϊếp mời đưa cho người gác cổng.
Trình Nhất Thư vừa nhìn liền biết hôm nay mình không ra ngoài được rồi, cậu xoa lông mèo con, nói:
"Xem ra hôm nay không thể dẫn ngươi đi chơi rồi."
Hệ thống mèo con hoàn toàn không có ý kiến, nó nhỏ giọng nói:
"Không sao, xem ra có nhiệm vụ tự tìm đến cửa rồi."
Trình Nhất Thư gật đầu với người gác cổng, nói:
"Cho người ta vào đi."
Cậu xoay người trở về Quốc sư phủ, ngồi ở đại sảnh đợi người ta vào.
Một cô nương mặc váy dài màu tím nhạt, dung mạo xinh đẹp, khoác tay phụ nhân bên cạnh, đi theo nha hoàn bước vào.
Khoảnh khắc nhìn thấy Trình Nhất Thư, trong mắt nàng ấy lóe lên vẻ kinh diễm, phụ nhân ăn mặc đoan trang bên cạnh dẫn cô nương hành lễ.
Trình Nhất Thư phất tay nói:
"Đứng dậy đi."
Phụ nhân ngồi ngay ngắn đối diện Trình Nhất Thư, cô nương nép vào bên cạnh bà ấy, nàng ấy nhìn xung quanh với ánh mắt tò mò, tuy tò mò, nhưng vẫn giữ lễ nghi, cũng không nhìn loạn xung quanh.
Trình Nhất Thư uống một ngụm trà, nhìn phụ nhân đang lộ vẻ khó xử đối diện, nói:
"Không biết Quốc công phu nhân đến đây có chuyện gì?"
Tuyên Quốc công phu nhân thở dài, bà ấy nói:
"Ta vốn không muốn làm phiền Quốc sư đại nhân, nhưng mà... trong nhà..."
Bà ấy cầm khăn tay như lau nước mắt, nói:
"Ta biết Quốc công phủ vốn không có giao tình gì với Quốc sư đại nhân, nhưng ta nghe nói Quốc sư đại nhân hay giúp đỡ người khác, là người có bản lĩnh thật sự, cho nên ta mới dẫn tiểu nữ đến đây làm phiền, xin Quốc sư đại nhân giúp đỡ giải đáp."
Trình Nhất Thư xoa đầu hệ thống mèo con trong lòng, chờ đợi bà ấy nói tiếp.
Tuyên Quốc công phu nhân nhìn Trình Nhất Thư, tiếp tục nói, bà ấy xoa đầu nữ nhi mình, nói:
"Nhà chúng ta và nhà Thành tướng quân vốn có hôn ước, con cái hai nhà cũng coi như là thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư, vốn dĩ tình cảm rất tốt, nhưng mà gần đây..."
Bà ấy nhìn nữ nhi bên cạnh, cô nương khi nghe thấy những lời này đã phồng má tức giận.
Nàng ấy mở miệng nói:
"Nương, để con nói."
Nàng ấy gật đầu với Trình Nhất Thư một cách lễ phép, nói:
"Ta và Thành Du vốn dĩ tình cảm rất tốt, cũng đã ước hẹn sang năm sẽ đính hôn, nhưng mà gần đây... hắn không biết bị cái gì nhập, cứ nói gì mà tự do, cổ hủ các thứ, lúc nào cũng nói ta quá cứng nhắc, không có chút tự nhiên nào..."
Trình Nhất Thư hứng thú, trong mắt cậu lóe lên một tia sáng màu hồng, cậu nhướng mày.
[Thành Du... sợi tơ hồng chính của hắn ta chính là cô nương trước mắt này... Ồ... quen biết một nữ tử xuyên không, bị sự tươi mới, tự do khác của người hiện đại thu hút. Hắn ta giấu thân phận ngày ngày ở bên cạnh nàng ta, tuy cuối cùng vẫn sẽ ở bên cạnh Ngụy Vãn Nguyệt, nhưng cũng phải trải qua đủ loại trắc trở...]
Ngụy Vãn Nguyệt sững sờ, nàng ấy nghe phụ thân mình nói về sự thần kỳ của Quốc sư đại nhân. Lúc gặp mặt trức tiếp, nàng ấy vẫn có chút kinh ngạc, nhưng nghe thấy những lời này, sắc mặt nàng ấy hơi khó coi.
Thời cổ đại vốn dĩ là tam thê tứ thϊếp, cho nên Ngụy Vãn Nguyệt cũng không phải không thể chấp nhận chuyện sau này Thành Du sẽ có những nữ nhân khác.