Đi Cửa Sau Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 1: Sương đen ập đến sau N năm xả thải hạt nhân

“Ngày 19 tháng 4 năm 3022, tình trạng sương đen diễn ra trên phạm vi toàn thế giới. Dựa theo một số thống kê chưa đầy đủ, đã xảy ra hơn mười nghìn đợt thiên tai đi kèm do tác động từ tình trạng sương đen, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tình hình kinh tế toàn cầu, ước tính con số thiệt hại đã chạm mốc hàng trăm tỷ đô la.”

“Ngày thứ tư từ lúc xảy ra tình trạng sương đen lan tràn trên toàn thế giới. Tình trạng hỗn loạn ở một số nước châu Âu đang ngày một nghiêm trọng hơn. Các cuộc tấn công khủng bố diễn ra ngày một nhiều với tần suất cao nhất trong lịch sử nhân loại. Ủy ban liên minh chính phủ đa quốc gia cảnh báo người dân nên tích trữ vật tư cần thiết, tránh xuất hiện ngoài trời.”

“Thời gian tạm dừng hoạt động lao động sản xuất trong nước cũng được kéo dài, thủ tướng tuyên bố cả nước bước vào trạng thái chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu…”

Bàn tay thon thả trắng nõn cầm điều khiển, cứ cách vài phút lại đổi một kênh tin tức để theo dõi. Dù nội dung tin tức có thể khác nhau ít nhiều, nhưng tất cả các kênh truyền hình đều đang nhắc đến cùng một chủ đề - sương đen.

Tháng tư năm 3022 sau Công nguyên, tình trạng sương đen khác thường bất ngờ đổ ập xuống, bao phủ toàn bộ diện tích quả địa cầu.

Những màn sương dày đặc này hoàn toàn không gây độc hại, không mùi không vị, chỉ có điều màu sắc của sương là màu đen. Việc này khiến ánh sáng mặt trời không thể xuyên qua màn sương để chiếu rọi xuống mặt đất, biến ban ngày thành đêm đen, dù có dùng đèn pin công suất lớn cũng không thể xuyên qua được màn sương dày đến cả 10 mét này.

Ban đầu các chuyên gia nghiên cứu có liên quan dự đoán tình trạng sương đen sẽ diễn ra trong khoảng ba ngày, nhưng đến nay đã là ngày thứ năm rồi. Sau khi bị cách ly với ánh sáng mặt trời, nhiệt độ trên bề mặt hành tinh xanh cũng dần dần giảm xuống. Nhiệt độ ban ngày ngay giữa mùa hè ở thành phố M cũng đã giảm xuống chạm mốc âm 3 độ C.

Chử Dịch An ngồi dậy, đứng lên khỏi ghế sô pha rồi đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt bằng nước ấm.

Cô gái trong gương có làn da trắng sữa, khuôn mặt hơi bầu bĩnh, nhìn trông cực kỳ hiền lành dễ thương. Dưới đuôi mắt có một nốt ruồi son xinh xắn, đi kèm với ngũ quan tinh xảo, khiến ai nhìn vào cũng thấy có cảm tình.

Nhưng khuôn mặt xinh xắn thì xinh xắn thật, cách ăn mặc của cô lại chẳng ra làm sao cả.

Một cái quần giữ nhiệt màu đỏ thẫm kết hợp với một cái quần bông hoa nhí phong cách của các bà các mẹ, Chử Dịch An nhún vai khoác thêm một cái áo bông to xụ, chuẩn bị ra ngoài.

Đồ ăn trong nhà sắp hết sạch rồi, cô phải ra ngoài mua thêm.

Ngay lúc Chử Dịch An xuống đến sảnh tòa nhà, cô đã phát hiện ra hình như có gì đó khác lạ ở bên ngoài lớp cửa kính của tòa nhà. Màn sương đen dày đặc như lớp mực nước sóng sánh, nhưng không biết sao hình như có lẫn cả những tiếng xẹt xẹt như điện giật trong đó.

Không biết có phải là cô nghe nhầm rồi không.

Chử Dịch An vỗ hai cái lên tai, giơ tay chạm đến màn hình khóa mật mã của cánh cửa tòa nhà. Đúng lúc này, tiếng hét thất thanh của ai đó vang lên ngoài tòa nhà.

Tiếp theo đó là hàng loạt tiếng hét thất thố, kinh hoàng, đau đớn, kèm theo tiếng còi xe đinh tai nhức óc, mang theo lực xuyên thấu đập thẳng vào màng nhĩ!

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Chử Dịch An bị những tiếng động bất ngờ đó dọa sợ, vội vàng rụt tay lại. Cô nhìn ra ngoài lớp cửa kính tòa nhà, chỉ thấy màn sương đen hơn màu mực nước kia dường như đang đặc quánh lại. Đột nhiên rầm một cái, có một bàn tay dính đầy máu xuất hiện trên lớp tường kính!

Chử Dịch An sợ hãi lùi lại mấy bước.

“Cứu tôi với!”

Bên ngoài lớp cửa kính xuất hiện hình ảnh mơ hồ của một người đàn ông, toàn thân đầy máu, bề mặt da của anh ta đang bị sương đen ăn mòn từng chút một, để lộ ra lớp thịt đỏ au bên trong, có những chỗ đã lộ ra cả xương trắng hếu. Vỏn vẹn mấy giây sau, toàn bộ da thịt của anh ta đã bị sương đen hòa tan, chỉ còn phần nội tạng được bao bọc trong khung xương trắng và một vũng chất lỏng vàng vàng đỏ đỏ lẫn lộn dưới đất.

Ọe!

Chử Dịch An bụm miệng, cố gắng nhịn xuống cảm giác buồn nôn trong cổ họng. Thế này thì chẳng thể ra ngoài mua đồ nữa rồi. Cô dứt khoát quay đầu chạy nhanh về nhà trong những tiếng hét điên cuồng kinh hãi sau lưng.

Điện thoại không còn một vạch sóng nào cả, gọi điện báo cảnh sát cũng chỉ có những tiếng bíp bíp dồn dập đáp lại.

Bên ngoài vẫn vang lên những âm thanh run rẩy cầu cứu, khiến người ta run rẩy như đang ở giữa chốn địa ngục trần gian.

Chử Dịch An liên tục bấm số gọi cảnh sát, cho đến khi đột nhiên phát hiện thấy những tiếng kêu cứu thảm thiết bên ngoài bỗng dưng im bặt.

“Tít---”

Mất điện luôn rồi.

Căn nhà rơi vào bóng tối đáng sợ, xung quanh cô yên ắng đến độ nghe được cả tiếng trái tim đang đập trong l*иg ngực.

Bỗng, một âm thanh máy móc vang lên...