"Nghe đâu gia chủ nhà họ Tạ không mấy tin vào phong thủy huyền học," Tần Hạo chọn từ ngữ khéo léo, "nên lúc xây cầu Tây Bắc Giang, họ không tham khảo ý kiến của các thầy phong thủy, phạm phải điều cấm kỵ."
Thật ra, Tần Hạo cũng phần nào tin vào điều đó. Một dự án lớn như vậy mà không nhờ thầy phong thủy xem qua, sau này có vấn đề cũng là điều dễ hiểu.
Trong khi Tần Hạo còn đang lẩm bẩm trong lòng, Dung Cảnh lại khẽ lắc đầu: "Chuyện này không liên quan gì đến phong thủy."
Lúc này, xe đã đi lên cầu Tây Bắc Giang. Vì thời tiết không quá lạnh, Tần Hạo không đóng cửa sổ, làn gió mát từ sông thổi vào mang theo hơi nước ẩm ướt, khiến tinh thần trở nên tỉnh táo.
Dung Cảnh khẽ động ánh mắt.
Thay vì nói cầu Tây Bắc Giang phạm phong thủy, có lẽ nên nói người thiết kế ra cây cầu này đã tận dụng tối đa địa hình phong thủy của khu vực.
Ngay khi vừa nhìn thấy cây cầu, Dung Cảnh đã có thể nhìn thấu phong thủy nơi đây.
Tây Bắc Giang chạy ngang thành phố Kinh, hai bờ sông một cao một thấp.
Phía tây tương đối bằng phẳng, tuy núi không cao nhưng cây cối trên núi xanh tốt, dòng nước từ Tây Bắc Giang chảy qua phản chiếu mờ ảo, sức sống tràn trề, ít nhất cũng không gây ảnh hưởng xấu đến sự phát triển xung quanh.
Nhưng bờ bên kia thì khác.
Tại khúc quanh gấp của sông Tây Bắc Giang, dòng nước xiết đã làm xói mòn bờ đất thành một vùng cằn cỗi, tạo thành thế "xuyên tâm sát" – một địa hình phong thủy xấu với sát khí lan tỏa, khiến sức sống xung quanh bị suy giảm.
Nhưng đó chưa phải là điều tệ nhất. Phía đông của Tây Bắc Giang có dãy núi cao dốc đứng, vốn dĩ phải kết hợp với dòng nước tạo thành thế phong thủy đẹp "ngọc bích quấn lưng, giao long nhập hải", giúp hóa giải sát khí từ "xuyên tâm sát". Nhưng vì trên núi cây cối thưa thớt, đá lộ thiên…
Điều này làm cho địa thế trở thành "giao long thoát vảy, chết ở bãi cạn", biến sinh khí thành tử khí, làm suy giảm sự phát triển của vùng đất bên trong.
Tuy nhiên, khi xây cầu Tây Bắc Giang, người ta đã khéo léo thiết kế hai nhịp cầu nối vào vách đá dựng đứng phía đông—
Nhìn từ góc độ phong thủy, vách đá này chính là đầu của giao long, hai nhịp cầu như hai sừng dài của rồng, khiến cho địa thế "giao long" hóa thành "thanh long", tạo nên phong thủy tốt "thanh long uống nước".
Cây cầu nối liền hai bờ, giúp dòng khí luân chuyển giữa hai bên. Bờ đông nhận được sinh khí từ bờ tây nuôi dưỡng, còn bờ tây lại hưởng lợi từ long khí của bờ đông.
Nếu Dung Cảnh tự mình ra tay, thì cách giải quyết cũng sẽ tương tự như vậy.
Vậy nên, liệu có thật là gia chủ nhà họ Tạ chưa từng mời thầy phong thủy xem qua bản thiết kế này?
Dung Cảnh khẽ xoay nhẹ đầu ngón tay.
Đến lúc này, xe đã bình an vượt qua cầu Tây Bắc Giang. Tần Hạo thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghe vậy vẫn có chút do dự: "Chắc là… không mời đâu?"
Thật ra, hắn cũng không chắc lắm.
“Vì Tạ Huyền Khinh vốn là người lạnh nhạt, ngoài những việc cần thiết, hiếm khi xuất hiện trước công chúng. Nhiều tin đồn cũng chỉ đến từ những người tự xưng là biết rõ tình hình. Nhà họ Tạ thì chưa bao giờ lên tiếng phản hồi, nên thật giả lẫn lộn, khó mà phân biệt.”
"Đợi đã." Dung Cảnh bất chợt thu lại ánh nhìn, đôi mắt màu hổ phách nhìn thẳng vào hắn: "Anh vừa nói người đó tên gì?"
Tần Hạo ngập ngừng đáp: "Tạ… Tạ Huyền Khinh?"
Ngay sau đó, hắn lại nhớ đến biểu hiện kỳ lạ của Dung Cảnh khi gặp Tạ Huyền Khinh, lòng đầy nghi hoặc—
Chẳng lẽ Dung Cảnh từng quen biết Tạ Huyền Khinh?
Nhưng cũng không đúng, nếu quen biết, sao đến tên cũng không nhớ?
Khi những suy nghĩ xoay vần trong đầu Tần Hạo, Dung Cảnh khẽ nhíu mày, không nói gì thêm.
Tạ Huyền Khinh.
Năm xưa, Hoàng đế của Đại Chiêu tên là Tạ Sùng, nhưng biểu tự lại là... Huyền Khinh.
“... A Cảnh chẳng phải từng nói tên của ta cộng thêm mệnh cách sẽ quá nặng nề, cần phải giảm bớt sao? Vậy để A Cảnh đặt cho ta một cái biểu tự có được không?”
“Sùng mang nghĩa núi cao lớn và nặng nề... Biểu tự Huyền Khinh thế nào? Khinh để hóa nặng, Huyền Khinh có thể giúp đè nén bớt khí thế quá mức của mệnh cách ngươi.”
...
Cùng một dung mạo, cùng một cái tên, nhưng so sánh lại khác biệt một trời một vực về mệnh cách.
Người trước mặt thực sự là Tạ Huyền Khinh mà y từng biết, hay đây chỉ là một sự trùng hợp?
Nếu thật là Tạ Huyền Khinh của quá khứ, tại sao mệnh cách của hắn trong vài trăm năm ngắn ngủi lại thay đổi nhiều như vậy? Long khí của hắn đâu? Công đức của hắn đâu?