Quốc Sư Trọng Sinh Dùng Huyền Học Nổi Tiếng Toàn Giới

Chương 22: Thiên Sư Lục

Một người như Dung Cảnh, nếu cậu muốn, có bao nhiêu người sẽ mang tiền đến cầu xin cậu hợp tác. Liệu cậu có còn muốn chịu cực khổ theo đoàn phim, quay đêm quay ngày, thỉnh thoảng còn phải đối phó với những câu hỏi hóc búa của giới báo chí không?

Tần Hạo có chút hối hận, biết thế đã tìm hiểu trước khi đến.

Nhưng Dung Cảnh lại không nghĩ nhiều như anh ta. Nghe Tần Hạo nói kịch bản là từ nhà họ Vương, chất lượng khá tốt, cậu liền vươn tay nhận lấy, mở ra xem.

Trước đây cậu chưa từng tiếp xúc với lĩnh vực này. Nhưng ký ức và tâm nguyện của nguyên chủ vẫn còn, nên khi đọc kịch bản, Dung Cảnh không gặp trở ngại nào.

Đúng như Tần Hạo nói, dù giờ Dung Cảnh vẫn là “người ngoài ngành”, cậu cũng nhận ra kịch bản này chất lượng tốt, tình tiết đủ kịch tính, logic khá hợp lý, mặc dù diễn biến tình cảm hơi cứng nhắc, nhưng không ảnh hưởng nhiều đến toàn bộ câu chuyện.

Dung Cảnh xem lướt qua, nhanh chóng nhận ra vai diễn nhà họ Vương dự định sắp xếp cho cậu là ai.

Ngón tay cậu khẽ gõ lên tên nhân vật nam phụ thứ ba trên danh sách nhân vật, hỏi: “Giải trí Duệ Minh định giao vai này cho tôi à?”

Ánh mắt Tần Hạo dõi theo động tác của Dung Cảnh. Khi nhìn thấy bốn chữ "Minh Uyên Thiên Sư" in trên trang giấy, anh ta có chút do dự, rồi khẽ gật đầu: “Ừ, nhưng phía Giải trí Duệ Minh cũng nói, nếu cậu muốn thì có thể chọn vai khác.”

Dù sao thì đây cũng là cách nhà họ Vương gửi đến để lấy lòng Dung Cảnh. Tuy Vương Bác Duệ không nghĩ Dung Cảnh là người tham vọng cao xa, nhưng nếu cậu muốn... cũng không có gì không tốt.

Chỉ một suy nghĩ thoáng qua, Dung Cảnh đã hiểu ngay ý đồ của Vương Bác Duệ. Nhưng kiểu thăm dò như thế này đối với những người ở vị trí cao cũng khá phổ biến, cậu không định so đo.

Dung Cảnh cúi mắt xuống, nhưng không như Vương Bác Duệ mong đợi là sẽ chọn vai nam chính có nhiều đất diễn nhất, cậu vẫn hướng ánh nhìn trở lại vai “Minh Uyên Thiên Sư”.

Phải thừa nhận rằng, dù vai diễn này trong kịch bản chỉ là nam phụ thứ ba, nhưng nhân vật lại rất hoàn chỉnh, tính cách cũng có nét tương đồng với Dung Cảnh, khá phù hợp với cậu lúc này.

Tần Hạo cũng có chung nhận định. Nhưng khi nhìn qua Dung Cảnh, thấy sắc mặt cậu vẫn bình thản, không thể đoán được cậu đang nghĩ gì.

Về phần mình, Tần Hạo tất nhiên rất muốn Dung Cảnh nhận vai này — dù là để củng cố mối quan hệ với Dung Cảnh hay để nhân cơ hội bắt tay với nhà họ Vương, anh ta đều mong Dung Cảnh sẽ đồng ý.

Tuy vậy, hắn cũng không dám lên tiếng can thiệp vào lựa chọn của cậu, chỉ có thể nhìn chằm chằm, hy vọng Dung Cảnh sẽ sớm đưa ra quyết định.

Dung Cảnh nhanh chóng lấy lại suy nghĩ, ngước mắt nhìn Tần Hạo: “Buổi thử vai là khi nào?”

Tần Hạo: “…”

Anh ta định nói rằng kịch bản đã đến tay cậu thì coi như vai diễn đã thuộc về cậu rồi, nhưng nhìn sắc mặt của Dung Cảnh, hắn đành cẩn trọng đáp: “Có lẽ là vào Chủ nhật tuần sau, bên Giải trí Duệ Minh sẽ tổ chức buổi thử vai nội bộ.”

Đây cũng là một quy tắc ngầm trong giới. Một bộ phim truyền hình với số vốn đầu tư lớn như vậy, sẽ có nhiều nhà đầu tư, và tất nhiên họ sẽ ưu tiên nghệ sĩ của mình khi chọn vai. Nhưng đôi khi, có những nghệ sĩ thực sự không phù hợp, nên buổi thử vai nội bộ này chính là cách để sàng lọc trước. Chỉ cần diễn xuất không quá kém hoặc khí chất không quá trái ngược với vai diễn, hầu như họ sẽ không bị loại — ít nhất cũng có thể được giao vai phụ.

Theo ý của Giải trí Duệ Minh, thực ra Dung Cảnh thậm chí không cần tham gia buổi thử vai này. Nhưng giờ cậu đã bày tỏ thái độ, họ đương nhiên sẽ không làm mất mặt cậu.

Nghe vậy, Dung Cảnh gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

Tần Hạo bất giác thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn khi Dung Cảnh không từ chối buổi thử vai nội bộ.

Nhưng thực ra hắn đã nghĩ hơi xa, vì Dung Cảnh vốn không phải người cứng nhắc. Cậu tham gia thử vai đơn giản vì không quen thuộc với lĩnh vực này. Nếu diễn không tốt, thử vai xong vẫn có thể đổi vai mà không làm ảnh hưởng đến người khác.

“Vậy để tôi đến đón cậu hôm đó nhé?” Tần Hạo dè dặt hỏi.

Dung Cảnh trước giờ vốn quen được người khác chăm sóc, nên đáp lại rất tự nhiên: “Được.”

Xem như mọi thứ đã được quyết định.

Tần Hạo nhẹ nhõm hẳn, không ở lại lâu nữa, uống hết trà trong cốc rồi xin phép ra về.

Dung Cảnh đứng dậy, bước đến đóng cửa. Khi quay lại, cậu nhìn thấy xấp kịch bản còn nằm trên bàn, suy nghĩ một lúc rồi ngồi xuống tiếp tục đọc.

Thời gian trôi nhanh như chớp mắt, chẳng mấy chốc đã đến Chủ Nhật, thời điểm diễn ra buổi thử vai nội bộ cho bộ phim truyền hình "Thiên Sư Lục."