Chỉ Có Tôi Không Phải Là Yêu Quái?

Chương 1: Thần long thức tỉnh

Thị trấn nhỏ biên thùy niên đại 30 năm, nửa đêm cổng bến tàu hỏa đã không còn nhìn thấy khách, hán tử một thân y hệt thổ phỉ đang hút thuốc, đợi người tới.

Một thanh niên cao gầy mặc áo khoác dày, kéo cái vali màu xám, từ cổng đi ra, mờ mịt nhìn xung quanh một vòng, rất nhanh tìm được mục tiêu, vội vàng chạy bước nhỏ tới, đôi chân đó nhìn từ xa vừa dài vừa thẳng, gầy đến lợi hại.

“Chậm thôi.” Đường Chí Hồng rập thuốc, chuẩn bị nhận lấy cái vali, tay mới duỗi ra đã bị nhét một cái túi phồng lên, anh ta kinh ngạc ngẩng cầu, đối diện với một gương mặt tràn đầy ý cười.

“Anh Chí Hồng, đem đồ ăn cho anh! Không đợi lâu chứ?”

Giọng nói thanh niên rất dễ nghe, ngũ quanh cực kỳ tinh xảo, lúc này lại cười lên, đôi mắt màu caramel rất dễ nhận biết đang sáng lên đầy hy vọng, lúc này dưới ánh đèn cam vàng của cổng chiếu vào, đựng đầy ánh sáng như sắp tràn ra.

Đường Chí Hồng sửng sốt, sờ cái túi, sau đó sảng khoái bật cười, đưa tay gãi gãi cái đầu tóc ngắn củn của anh ta, “Ngoan tử, còn nhớ đem đồ ăn cho anh! Có điều cậu mặc như vậy không lạnh sao, đầu gối lộ ra bên ngoài rồi, cảm thấy một năm không gặp, gầy đi rồi.”

Tạ Chu Dao cúi đầu, động động chân, còn thật sự cảm thấy lạnh lẽo, “Là mốt gần đây, hơn nữa còn đang giảm giá.”

“Lên xe rồi nói, trời lạnh gió lớn.” Đường Chí Hồng xác hành lý, dẫn Tạ Chu Dao đi tới ven đường, “Mắt thấy sắp đầu xuân rồi, còn lạnh như vậy, thời tiết năm nay thật khác thường.”

Tạ Chu Dao nghe đối phương oán giận, ý cười trên mặt cũng không biến mất, cậu vừa cúi đầu, sự chú ý đã bị hình xăm trên mu bàn tay của anh ta thu hút, “Anh hình xăm này anh xăm khi nào thế, thật ngầu.”

“Là chuyện nửa năm trước, toàn bộ cánh tay đều xăm rồi, sau này anh cậu sẽ thành người quay chụp ngầu nhất tổ chương trình, cuối cùng còn bị chị dâu cậu lải nhải rất lâu, haizz, đi theo đoàn tổ này đã ba tháng rồi, cậu không tới, anh còn phải đón tết một mình.” Đường Chí Hồng nói tới người nhà, nghiêng đầu nhìn Tạ Chu Dao, ấp ủ mãi mới nói ra: “Qua năm, cha mẹ cậu có liên lạc với cậu không?”

Tạ Chu Dao sửng sốt, ý cười trên mặt nhạt đi không ít, cậu lắc đầu, không nói gì, cũng không giống như mất mát, mà là không quan tâm mà thôi.

Đường Chí Hồng chép miệng chậc một tiếng, không nhịn được xúc động mà trợn trắng mát, đôi cha mẹ của Tạ Chu Dao có thể có đức hạnh gì, chính là có ác danh hào quỷ hút máu, lúc làm người mẫu nhí không ai là không biết.

Phụ huynh người ta kiếm tiền tốt xấu gì cũng có độ, hiểu được đau lòng con cái, chỉ có cha mẹ của Tạ Chu Dao, đè nặng đứa bé đáng yêu mới mấy tuổi một ngày chụp mấy chục thậm chí là cả trăm bộ quần áo, cuối tuần cũng toàn là ở nơi quay phim, bình thường tan học buổi tối còn phải quay chụp tiếp.

Người lớn không cần làm việc trong một năm cũng có thể mua xe hai năm đã mua nhà, tốc độ tài chính đạt được một cách nhanh chóng, lúc nhỏ, bữa cơm nào cũng không để cho ăn xong, thiếu chút nữa không được tiếp tục đi học, lớn nhanh quá còn bị mắng.

Có giá trị lợi dụng còn thái độ trò hề lộ ra, lúc này thì có lương tâm gì.

“Không liên lạc càng tốt, cậu cùng anh đón năm mới, tổ chương trình lần này có không ít người không về, được hoan nghênh nhất là tiểu ca ca đẹp trai.” Đường Chí Hồng chuyển chủ đề, xác hành lý đặt lên cốp xe việt dã.

“Anh, anh cẩn thận một chút, bên trong có mấy cái ống kính.” Tạ Chu Dao duỗi tay đỡ lấy.

“Anh biết, cậu đều đã sắp tốt nghiệp rồi, có nghĩ tới về sau muốn làm gì không?” Đường Chí Hồng lần này cũng là thấy Tạ Chu Dao ở ngay thành phố bên cạnh, mới gọi đến cùng đón năm mới, nghĩ tới lúc còn nhỏ Tạ Chu Dao đã dựa vào chính mình mà sống, đã không nhịn được mà nhắc nhở, “Làm nghề quay chụp du lịch tự mình gây dựng sự nghiệp, biến số rất lớn, làm toàn thời gian cũng không ổn định đi.”

Tạ Chu Dao không hé răng, anh cậu nói lời thẳng thắn, lại cũng là sự thật, ví dụ như đơn hành chụp du lịch lần này, nửa đường đã thất bại, đương nhiên không phải là vấn đề của cậu, ai mà ngờ ở bên ngoài chụp được một nửa, người ủy thác thế mà bắt đầu giở trò lưu manh, quấy rối cậu không thành, còn tuyên bố muốn lên mạng đăng bài tố cậu.

......Cậu thật sự không nhịn được, cuộc đời lần đầu tiên động nắm đấm, nửa tiền đặt cọc cũng không cần, ném lên mặt đối phương bỏ đi, đương nhiên không thể nói cho anh cậu biết, nếu không cái tên xui xẻo kia còn bị đánh thêm một trận.

Tạ Chu Dao chà xát ngón tay, không nói cho Đường Chí Hồng, “Còn chưa nghĩ kỹ.”

“Trước tiên đi ăn chút gì đó, sau đó lại cùng anh về tổ chương trình, hôm qua anh đã lấy một chỗ ngủ cho cậu, mệt một ngày thì nghỉ ngơi một chút.” Đường Chí Hồng lái xe, lái về phía thành phố sầm uất, “Ngày mai tổ chương trình quay chụp lại, cậu có hứng thú thì đến hiện trường nhìn xem, học chút gì đó, vừa vặn trợ lý của anh cũng về rồi, cho cậu ta thẻ lương cũng......”

Lời anh ta còn chưa nói nóng, đã nhìn thấy trên đường cách đó không xa có ánh lửa lập lòe, dòng người chen chúc xô đẩy, đằng trước có chắn đường, anh ta dứt khoát dừng xe ở bên đường, Tạ Chu Dao ngồi ở phó lái cũng nhìn thấy, tò mò mà nhìn về phía trước.

“Cửa hàng kia cũng không cách xa mấy con phố, đi qua xem xem.” Đường Chí Hồng ý bảo Tạ Chu Dao xuống xe, “Bên này có một phong tục điệu múa rồng, ngày đầu tiên bọn anh tới đây, người tiếp đón đạo diễn từng nói, một khi gặp được, phải tuân theo quy tắc cũ."

Tạ Chu Dao mấy năm nay đi quay chụp du lịch toàn thời gian, cũng đi tới rất nhiều nơi, lại còn thật chưa từng đυ.ng tới hoạt động dân tộc tập quán này, cậu nhanh chóng mở cửa xuống xe, tiếng ầm vang lớn lọt vào tai, hương vị hỏa dược nồng liệt theo gió mà tới.

Khói từ con hẻm bốc lên, ánh lửa mê ly, đèn rồng màu đỏ vàng một chuỗi thật dài, cảnh tượng rất có cảm xúc.

Tạ Chu Dao liếc mắt một cái đã mê mẩn, kiên trì mở cốp xe lấy thiết bị, nhanh chóng lắp rắp đơn giản, rồi chen vào đám người đi về phía trước.

“Chu Dao cậu cầm pháo nhét vào bụng rộng, thần long sẽ phù hộ cho cậu, những quả pháo đó là đặc chế, rất an toàn không đả thương người......chú ý an toàn!” Bị chen dừng ở bên ngoài rống lên, nhìn người thanh niên thiếu chút nữa bị đám người chen ngã, bất đắc dĩ lắc đầu đuổi theo.

Tạ Chu Dao chen tới trước đội múa vũ điệu rồng, mượn ưu thế thân cao chụp được không ít ảnh, lúc này mới có thời gian rảnh xem đội múa rồng, cậu ngẩng đầu lên nhìn, không hề chớp mắt, đột nhiên không phòng bị bị người bên cạnh đẩy một cái.

Mắt thấy đội múa rồng sắp đi tới, mọi người đều muốn đi xuyên qua bụng rồng, Tạ Chu Dao lảo đảo một cái, thật vất vả mới ổn định thân hình, lại bị dòng người lôi vào phạm vi đội múa rồng.

Pháo đang nổ ở tầng thấp, điểm sáng văng khắp nơi, Tạ Chu Dao tránh né, đột nhiên phía sau lưng giống như bị nóng lên, đau đến lợi hại, lập tức khom lưng trốn ra bên ngoài.

Còn chưa đợi cậu chạy về phía đám người, những tia lửa màu vàng màu đỏ đột nhiên biến mất, thay thế vào đó là ánh sáng màu xanh bạc, toàn bộ đường phố an tĩnh lại, nhiệt độ nháy mắt tăng lên, Tạ Chu Dao mờ mịt xoay người ngẩng đầu, đối diện với cự thú gần trong gang tấc.

Một con rồng toàn thân màu trắng bạc lơ lửng trên không, đôi sừng màu chàm cực lớn, xung quanh còn có mây vườn quanh, phần tóc giữa hai sừng có màu trắng tinh bồng bềnh, râu rồng hai bên má lay động giữa không trung, lúc này nó khẽ nhếch miệng, rũ mắt nhìn xuống, đôi mắt màu xanh lạnh thấu xương lại an tĩnh.

Tạ Chu Dao nuốt nước miệng, đến mắt cũng không dám chớp, nhìn vào đôi mắt phía trước, chuyên chú đến mức chính mình cũng không phát giác ra.

Cự long cứ như vậy nhìn vài giây, sau đó thò đầu thăm dò, khẽ nhếch miệng thở ra khí lạnh, Tạ Chu Dao hoảng loạn, đứng không vững, bạch một tiếng ngã ngồi ra phía sau, máy ảnh trực tiếp văng ra ngoài.

Âm thanh ống kính vỡ nát làm người đau lòng, Tạ Chu Dao cũng không rảnh lo tới ống kính, chỉ vội vàng ổn đỉnh thân mình, rồi lại ngẩng đầu lên, lại phát hiện đội múa rồng màu đỏ vàng chỉ còn cách vài bước.

“Chu Dao!” Đường Chí Hồng từ trong đám người lao ra, túm cánh tay Tạ Chu Dao giúp cậu đứng lên kéo sang một bên, một bên xin lỗi đội múa rồng.

“Anh, anh vừa nãy có nhìn thấy nơi nào kỳ quái không, ví dụ như .....một con rồng màu trắng mắt xanh?” Tạ Chu Dao có chút hoảng thần, cậu tìm người bên cạnh xác nhận, chỉ đổi lấy nghi hoặc lắc đầu của đối phương.

Tạ Chu Dao lời nói “hình như là còn sống” đến bên miệng nuốt xuống, vuốt vuốt ống kính máy ảnh bị vỡ, không khỏi có chút hoài nghi một màn nhìn thấy vừa nãy, có phải là do cậu bị ảo giác không.

Hai người cuối cùng đi ăn đêm, còn giúp tổ chương trình mang về xiên nướng đóng gói.

Ở tiểu trấn quay chương trình, tổ chương trình ở trong lữ quan điều kiện bình thường ở đây đâu, nhìn thấy người tổ quay chụp đem người mới về, đến tổ khác thức xuyên đêm cũng chạy qua.

Tổ chương trình đều biết Đường Chí Hồng đã kết hôn, lúc đầu còn đoán Tạ Chu Dao là bạn của Đường Chí Hồng, vì mọi người nhất chí cho rằng, Tạ Chu Dao không thể nào là Tạ Chu Dao không thể là thân thích của Đường Chí Hồng, dù sao Đường Chí Hồng như hán tử, Tạ Chu Dao lại là thanh nhiên ngọc thụ lâm phong, hai người quả thật là khác một trời một vực,

“Ai nha đồ ăn! Cảm ơn anh Đường, vị này là.....”

“Là bạn bè đi, không giống thân thích.”

“Tiểu soái ca xưng hô thế nào, thêm wechat đi?”

“Ấy tiểu ca ca cậu là học quay chụp à?”

Đường Chí Hồng giới thiệu đơn giản với các đồng nghiệp, sau đó bắt đầu giới thiệu Tạ Chu Dao những người trong tổ chương trình, Tạ Chu Dao cũng đi theo chào hỏi.

Chương trình quốc gia này được coi là hạng mục "phiêu lưu" ngoài trời, nhân viên phía sau màn ảnh đều rất hoạt bát trẻ tuổi, tối nay ở lại lữ quán đều đến từ các tổ, thậm chí còn có vị phó đạo diễn trẻ tuổi.

Tiểu lữ quán lạnh lẽo thật sự, moi người cũng muốn náo nhiệt một chút, huống hồ Đường Chí Hồng là tiền bối trước khi thành lập tổ chương trình, bình thường làm người rất tốt, dẫn em trai nhà mình qua đây đón giao thừa, mọi người đều hiểu được, đặc biệt là nghĩ tới mình chỉ có đồng nghiệp ở bên cạnh, vô cùng hâm mộ, rất nhanh đã tiếp nhận Tạ Chu Dao.

Năm sau thực tập sinh trong tổ chương trình sẽ có một đám rời đi, tổ quay chụp nhìn thấy Tạ Chu Dao là do phó tổ trưởng mang về, bắt lấy thời cơ dắt cậu gia nhập với bọn họ, làm cho các tổ khác không có cơ hội mở miệng.

Tạ Chu Dao đi theo cùng ăn, tóm lại ánh mắt người đối diện luôn nhìn về phía cậu luôn không tốt, người đó là thực tập sinh cùng cậu ngủ cùng phòng với cậu, cậu chỉ lưu ý một chút, giả vờ như cái gì cũng không nhìn thấy.

Mọi người nháo chơi đến rạng sáng, lãnh đạo duy nhất ở đây là phó đạo diễn đã bị chuốc say, mọi người lúc này mới tan cuộc ai về phòng nấy.

Tạ Chu Dao xác hành lý tìm phòng, nghênh diện gặp phải thực tập sinh kia, cậu nhớ lại một chút, gọi đúng tên đối phương, còn khách khí nói quấy rầy rồi.

Thực tập sinh không để bụng, dối trá mà chào hỏi cậu, lúc đầu thăm dò hỏi cậu và Đường Chí Hồng có quan hệ gì, nói bóng nói gió, như có ý muốn đào ra được bí mật gì đó.

Tạ Chu Dao khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên, cậu mệt mói ứng phó, qua loa vài câu, cầm quần áo cùng khăn lông đi vào nhà tắm rắm rửa, cậu khóa cửa lại, chuyện đầu tiên là cởϊ qυầи áo, xoay người nhìn phía sau lưng mình, lại phát hiện sau lưng không có vết bỏng.

Trên núi cao cực lạnh, Thần long ngủ say ở trong băng cung mở mắt, không biết lúc này là ngày tháng năm nào, hắn rung người rớt một thân sương tuyết, sau đó phát hiện trên móng vuốt có một sợi dây màu đỏ, treo giữa không trung, kéo xa xa ra ngoài.

Ánh mắt Thần long nhìn theo, vừa nhìn đã thấy được một thanh niên trong phòng nhỏ hẹp, thanh niên một thân trắng nõn, so với tuyến sơn còn thuần tịnh hơn, hắn tị hiềm rút tầm mắt về, lại không nhịn được mà lại nhìn tiếp, rút đi rút về mấy lần, cuối cùng bay lên, xông ra khỏi băng cung.

Thanh nhiên trong phòng tắm bắt đầu tắm rửa, bên ngoài phòng tắm còn có va li hành lý ở góc, máy ảnh bị vỡ kính ánh lên ánh sáng xanh, trong giây lát đã khôi phục ống kính như ban đầu.