Ta Bị Cả Nhà Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng

Chương 50: Hủy hôn (3)

【 Phó Diệc Sơ bị thương nghiêm trọng trong tai nạn này, suýt nữa thì mất luôn cái mạng. Vụ tai nạn xảy ra vào một đêm mưa, lại thêm ánh đèn mờ ảo, Phó Diệc Sơ chỉ kịp nhìn thấy biển số xe mà không có camera giám sát nào xung quanh.

Phó Thanh Thù bao che cho nam chính, gặp nam chính còn cố tình giấu diếm chuyện này và sắp xếp lại mọi thứ, khiến tất cả chứng cứ đều chỉ đến Phó Hoài Yến.】

【Đáng thương cho Phó Hoài Yến vẫn chưa hay biết gì. Anh không biết rằng khoảng cách giữa mình và em trai, em gái đã ngày càng lớn dần, và cả hai đều âm thầm chống lại mình. Nếu không có việc Phó Thanh Thù cho nam chính mượn xe, tai nạn sẽ không xảy ra, Phó Diệc Sơ cũng sẽ không hiểu nhầm anh cả Phó Hoài Yến là người gây ra.

Chiếc xe sang trọng phiên bản giới hạn này, ở Hoa Thành này chỉ có một mình Phó Hoài Yến sở hữu thôi, và thường cũng chỉ có mình anh cả đi. Phó Diệc Sơ thấy xe này giống như thấy anh cả vậy, nên anh ngay lập tức kết luận Phó Hoài Yến có ý đồ xấu với mình.】

【Có trách thì trách người Phó gia có miệng mà không biết hỏi, làm như bị câm điếc không bằng, cứ im lặng đoán già đoán non. Nếu Phó Diệc Sơ trực tiếp hỏi Phó Hoài Yến về chiếc xe, có thể hiểu lầm đã được giải quyết ngay lập tức, làm gì có chuyện phía sau nữa. Nhưng thay vì hỏi, anh cứ dò la khắp nơi, thậm chí tranh chấp công việc với Phó Hoài Yến trong công ty. Lần này làm cho anh cảm thấy anh cả đang cố ý nhắm vào mình, muốn đẩy anh ra khỏi Phó gia.】

【Huống hồ cái kịch bản này làm mình đọc mà cũng gấp giùm luôn. Phó Hoài Yến không giao tiếp với Phó Diệc Sơ, mâu thuẫn giữa hai anh em họ ngày càng lớn. Cộng thêm nam nữ chính ở bên cạnh thêm dầu vô lửa, tình cảnh của hai anh em liền biến thành không chết không thôi. Để kết thúc mâu thuẫn, một trong hai người phải chết, và việc Phó gia phá sản chỉ là vấn đề sớm muộn.】

【Phó Hoài Yến! Anh muốn sống hay muốn chết? Muốn sống thì anh phải biết hỏi, biết nói, biết mở miệng nói chuyện. Đầu óc của mấy đứa em trai ngươi rất thiểu năng, có gì cứ trực tiếp hỏi thẳng.

Cũng đâu phải mang bệnh trong người mà không thể nói chuyện, miệng chỉ biết dùng để ăn cơm thôi à? Phải biết mở miệng nói chuyện, gặp mâu thuẫn thì cùng nhau ngồi lại giải quyết, hảo hảo nói ra tiếng lòng của nhau. Bộ như vậy khó lắm sao?

Cứ im im rồi suy nghĩ lung tung, đừng để nam nữ chính lợi dụng sự im lặng của anh để phá hoại nội bộ gia đình.】

【Gia đình Phó gia này thật là! Hôm nay không phải là gia yến sao, sao mà từ đầu tiệc đến giờ chưa ai nói một câu nào? Nhìn tình hình mà thấy bực bội giùm luôn. Muốn Phó gia không phá sản, phải biết mở miệng nói chuyện nha.】

Khung chat vừa hiện, sắc mặt mọi người đều tỏ vẻ kỳ lạ.

Đặc biệt là Trần Mộ Ngọc, biểu cảm bà trở nên nặng nề, không biết đang nghĩ gì.

Im lặng một lúc, bà đột nhiên hỏi:

“Con trai, con gái, các con có tâm sự gì không?”

“.....”