Bóng tối khổng lồ bao phủ lấy cô, từ góc nhìn của Diệp Tri Chi, nó giống như một con quái vật khổng lồ, một đôi mắt vàng ròng dựng đứng càng khiến người ta sợ hãi.
Diệp Tri Chi: "..."
Diệp Tri Chi: "…"
Aaaaa!!!
Trong lòng Diệp Tri Chi vang lên một tiếng nổ lớn sắc bén.
Đậu má, đây không phải là chó, mà là sói!!!
Đôi mắt tròn xoe của Diệp Tri Chi mở to hơn, tròn xoe như hai hạt nhãn, cơ thể nhỏ nhắn cứng đờ như một tấm ván. Dù trong lòng cô đang gào thét, nhưng đôi môi nhỏ không phát ra lấy một tiếng, chỉ có thể trơ mắt nhìn con sói khổng lồ từng bước tiến gần, càng lúc càng gần.
Bóng mờ to lớn trong mắt cô dần trở nên rõ ràng hơn, lộ ra hình dáng của một con sói khổng lồ, thân hình mạnh mẽ, bốn chân nhanh nhẹn, trông vừa uy nghi vừa hung tợn.
Con sói khổng lồ nằm xuống bên cạnh Diệp Tri Chi, bao bọc lấy cô trong vòng tay của nó. Sự chênh lệch kích thước khổng lồ khiến cô giống như một hạt đậu nhỏ xíu lọt thỏm trong đám lông trắng to lớn.
Có lẽ cảm nhận được sự sợ hãi bất an của con non, nó nhẹ nhàng dùng lưỡi liếʍ lêи đỉиɦ đầu của cô như đang an ủi, sau đó tiếp tục liếʍ qua toàn thân cô. Liếʍ xong, nó khéo léo dùng mũi đẩy đầu nhỏ của cô chui vào dưới bụng của mình.
Cái đầu bé xíu của Diệp Tri Chi lúc này đã không còn suy nghĩ được gì, đầu óc trống rỗng, mặc cho con sói khổng lồ đẩy qua đẩy lại. Dù chiếc lưỡi đầy gai của nó liếʍ đến mức da cô hơi nhói đau, cô cũng không dám kêu lên một tiếng.
Là... sói sao…
Đột nhiên, một mùi hương ngọt ngào, thoảng nhẹ như sữa, len lỏi vào cánh mũi cô, khiến cái bụng đói cồn cào của cô lập tức réo vang. Theo bản năng, cô há miệng ra, cắn chặt lấy nguồn thức ăn trước mặt, dùng hết sức lực bú lấy.
"Ục ục ục."
Diệp Tri Chi ngay lập tức quên sạch mọi thứ, trong đầu chỉ còn lại dòng sữa ấm áp đang chảy vào miệng. Hai tay nhỏ nhắn của cô ôm chặt lấy túi sữa, bú một cách điên cuồng, cái bụng nhỏ cũng phồng lên theo từng ngụm.
Đợi đến khi cái bụng lép kẹp được lấp đầy, phồng căng tròn, cái đầu nhỏ của cô cũng trở nên mụ mị, đôi mắt to đen bóng lờ đờ mê man.
Dựa hoàn toàn vào ý chí để chống chọi, cô vốn vừa khỏi bệnh nặng, thể trạng yếu ớt, lại còn phải suy nghĩ không ngừng từ lúc tỉnh dậy. Cơ thể nhỏ bé này vốn chẳng thể gắng gượng thêm được lâu.
Nhịp bú dần chậm lại, con con non đang háo hức uống sữa giờ đã thϊếp đi tự lúc nào.
Đôi mắt thú màu vàng ấm áp của mẹ sói nhìn con non đang nằm gọn dưới bụng nó, ngủ say sưa. Bàn tay nhỏ bé của con non vẫn còn ôm chặt túi thức ăn, bộ dạng như đang bảo vệ đồ ăn quý giá của mình.
Lúc này, con sói con đã ăn no từ trước lạch bạch chạy về. Cái bụng vốn đã tròn căng nay lại càng phồng to hơn, trông nổi bật hơn cả bốn cái chân ngắn cũn.
Nó phấn khích nhảy bổ tới, tràn đầy năng lượng muốn lôi kéo “cô em gái” cùng ổ dậy chơi đùa. Nhưng mẹ sói nhanh chóng giơ một chân, dùng đệm thịt không có móng vuốt của mình đẩy nhẹ nó ra xa.
Đôi mắt dọc màu vàng kim của mẹ sói hơi nheo lại, ánh lên vẻ nghiêm khắc, cảnh cáo rõ ràng: Không được làm ồn, không được đánh thức em gái.
Sói con cụp tai xuống, phát ra vài tiếng kêu uất ức. Nhưng mẹ sói chẳng buồn để ý đến đứa con đầu tinh nghịch, nó chỉ gối đầu lên hai chân trước, khép hờ mắt.
Sói con cúi đầu, nhìn chằm chằm một lúc. Đôi mắt nhỏ tròn xoe của nó đảo qua đảo lại, rồi từ từ rón rén bò lại gần, len lỏi vào dưới bụng mẹ sói, chen chúc tìm chỗ.
Mẹ sói hé mắt nhìn qua, thấy nó không làm ồn khiến con non thức giấc, liền không quan tâm nữa.
Sói con dán chặt vào người cô em gái, tìm một tư thế thoải mái, được bao bọc bởi hơi thở ấm áp của mẹ sói, chẳng mấy chốc cũng lim dim ngủ thϊếp đi.
Cả gia đình ba thành viên hòa thuận cùng nhau chìm vào giấc ngủ yên bình.
Lúc này, cả bầy sói đã ăn uống no nê, nằm nghỉ ngơi thư thái. Cả hang động dần trở nên tĩnh lặng.
Khi Diệp Tri Chi tỉnh lại lần nữa, người cô cảm thấy ấm áp dễ chịu, bên tai còn nghe được tiếng thở nhè nhẹ. Nhưng bị mẹ sói và sói con ép chặt vào giữa, cô chẳng còn cảm xúc nào khác ngoài một suy nghĩ duy nhất.
Cô muốn… đi vệ sinh!
"A a a a u u!" Cô vung vẩy tay nhỏ, gấp gáp kêu loạn cả lên.
Mẹ sói mở mắt ra, như thể hiểu được ý cô, lập tức ngậm lấy con non trong miệng, nhảy vài bước liền ra khỏi ổ cỏ khô.
Lúc trở lại, cả người Diệp Tri Chi đỏ bừng lên vì ngượng.
Mẹ sói đặt cô trở lại ổ, liếʍ nhẹ lên người cô, rồi lại quây hai con non vào dưới bụng mình, nhắm mắt ngủ tiếp.