Sau Khi Đám Phản Diện Độc Ác Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta

Chương 2: Tất cả đừng hòng sống nữa

Hắn đưa tay kéo chặt áo lại, không để lộ dù chỉ một chút da thịt.

Thẩm Chi Ý liền giơ dây pháo lên, gương mặt hung dữ uy hϊếp.

“Không được mặc! Cởi ra lại đi!”

Tiêu Tam lang đứng bên cạnh không chịu nổi nữa, trợn mắt hung tợn nhìn nàng.

“Hôm nay là yến tiệc mừng của đại ca, muội mau cút ra ngoài, nếu không ta không khách khí với muội đâu!”

Thẩm Chi Ý liền hôn gió tới tấp về phía Tiêu Tam lang.

“Tam phu quân~ chàng dữ với ta như vậy, vậy thì phải ngủ chung với ta rồi!”

Tiêu Hạc Xuyên mặt lạnh như băng, giọng điệu vô tình nói: “Thẩm Chi Ý, muội tốt nhất nên biết chừng mực. Sự kiên nhẫn của ta có hạn.”

Thẩm Chi Ý mặc kệ, dầu muối đều không ăn thua với nàng.

“Đại phu quân, Tam phu quân, đừng nói nữa! Ba chúng ta ngủ chung đi!”

Tiêu Tam lang nghe xong mặt liền đỏ bừng, lập tức tung đòn sát thủ.

“Thẩm Chi Ý! Nếu muội còn quậy nữa, bọn ta sẽ hủy hôn với muội!”

Thẩm Chi Ý nổi cáu.

“Là các chàng ép ta!”

“Tất cả đừng hòng sống nữa!”

Nàng bật lửa, định ném dây pháo về phía Tiêu Hạc Xuyên.

Nhưng chẳng hiểu sao, nàng trượt chân, ngã ngồi xuống đất.

Dây pháo trong tay nàng cũng rơi ngay dưới đầu nàng.

“Đùng đoàng đùng đoàng!”

Pháo bắt đầu nổ liên tục.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, đến khi Tiêu Hạc Xuyên xông lên cứu người thì đã muộn.

Thẩm Chi Ý đã bị nổ đen thui, mái tóc thành tổ quạ, bộ váy lụa màu hồng phấn xinh đẹp biến thành bộ đồ tả tơi đen nhẻm như ăn mày.

“Thẩm Chi Ý!”

Tiêu Hạc Xuyên gọi tên nàng, chỉ thấy Thẩm Chi Ý lè lưỡi, khuôn mặt nhỏ nhắn đen kịt, không có chút phản ứng.

Tiêu Hạc Xuyên đưa tay kiểm tra hơi thở của nàng, đầu ngón tay chạm vào, chỉ thấy lạnh lẽo, không còn chút hơi ấm hay dấu hiệu của sự sống.

Sắc mặt hắn lập tức thay đổi: “Thẩm Chi Ý không còn thở nữa.”

Tiêu Tam lang không tin: “Đại ca, huynh đùa ta à! Pháo làm sao có thể nổ chết người được!”

“Vả lại, Thẩm Chi Ý là một kẻ mê sắc như vậy, không thể nào ngốc đến mức tự làm mình nổ chết được!”

Tiêu Tam lang cũng ghé sát lại, cúi xuống kiểm tra hơi thở của Thẩm Chi Ý, rồi...

Tiêu Tam lang cười không nổi nữa.

“Cmn! Thẩm Chi Ý chết thật rồi!! Nàng ta thực sự ngu đến mức tự cho mình nổ banh xác rồi!!”

Ai mà lại dùng pháo để đe dọa người khác, cuối cùng lại khiến chính mình bay màu chứ.

Tiêu Tam lang nói: “Đại ca, vậy chúng ta xử lý thi thể của Thẩm Chi Ý thế nào đây?”