Máy quay lia qua ba người còn lại trong phòng.
Họ lần lượt chào khán giả trước ống kính.
Mạc Quân Bạch còn làm một động tác chu môi bắn tim đáng yêu.
Bão bình luận trong phòng livestream lập tức trở nên sôi nổi:
[Cảm ơn Quân Quân! Đôi mắt của tôi đã được cứu rỗi!]
[Quân Quân! Cục cưng của tôi! Mẹ yêu con!]
[Lại được nhìn thấy Quân Quân đáng yêu, hôm nay tôi mãn nguyện rồi!]
[Quân Quân nhà chúng ta kiếp trước đã tạo nghiệp gì mà phải có một người anh trai xấu xí như Trình đầu heo, lại còn chung một nhóm nữa chứ!]
[Các chị em đừng lo lắng, lần công diễn này sẽ bình chọn để cậu ta cút xéo luôn!]
[Nhưng Quân Quân có buồn không nhỉ? Cậu ấy thương anh trai mình lắm mà.]
[Nhưng ai bảo Trình đầu heo vừa lười vừa tham ăn lại còn xấu xí kinh khủng, chỉ cần cậu ta có nhan sắc bằng Quân Quân thì tôi cũng sẵn sàng bình chọn cho cậu ta.]
[Đúng vậy! Nhan sắc của hai anh em cùng mẹ khác ba này chênh lệch quá, Trình đầu heo chắc là có gen goblin(*) rồi chứ gì!]
(*) Goblin: một loài quỷ trong thần thoại châu Âu, nhỏ bé xấu xí và tinh ranh.
Lúc này, Mạc Quân Bạch liền làm nũng với Dương Lạc Lạc: "Anh Lạc, anh xem cả ký túc xá của chúng em đều là bé ngoan, nhìn không giống kiểu vi phạm quy định chút nào, có thể không kiểm tra nữa được không ạ?"
"Không được." Dương Lạc Lạc tỏ vẻ nghiêm túc hơi quá một chút: "Ở chỗ này của tôi, mặc dù mấy cậu là trai đẹp hay trai xấu, chỉ cần vi phạm quy định thì đều xử lý như nhau."
Bão bình luận trong phòng livestream tràn ngập sự mỉa mai:
[Cười chết mất, trai xấu chẳng phải chỉ có một người đó thôi sao?]
[Hahaha, anh Lạc còn đặc biệt nhấn mạnh là trai xấu, đúng là chỉ mặt gọi tên luôn, tôi thích!]
Dương Lạc Lạc lại nói đùa với Mạc Quân Bạch: "Cậu không muốn tôi kiểm tra, có phải là giấu đồ ăn vặt rồi không?"
"Không thể nào, Quân Quân là người hiểu chuyện nhất." Trình Gia Ức làm ra vẻ là một người anh trai tốt đang hết lòng bảo vệ em trai.
Dù sao kiếp trước lúc này cậu không chỉ bị gia đình thao túng tâm lý đến tận xương, cực kỳ tự ti mà còn mù quáng tin tưởng gia đình.
"Cậu ta là em trai của cậu, cậu nói không tính, tôi phải kiểm tra mới được."
Nói xong, Dương Lạc Lạc đi tới kiểm tra đồ đạc của Mạc Quân Bạch.
Trên giường đương nhiên là không có gì cả.
Vali dưới gầm giường cũng được kéo ra.
Trình Gia Ức nhanh tay hơn Khổng Đức Hồng Phi, chạy tới kéo vali: "Vali này nặng lắm, Quân Quân sức yếu, để tôi làm cho."
"Tôi cũng giúp cậu." Khổng Đức Hồng Phi vội vàng tiến lên.
"Cảm ơn anh trai và A Đức nha. Một like cho hai người." Mạc Quân Bạch làm nũng ở bên cạnh.
Bão bình luận trong phòng livestream lại là một trận phấn khích:
[A a a, Quân Quân ngọt ngào quá!]
[Lại là một ngày bị Quân Quân ngọt chết rồi!]
Trình Gia Ức chủ động kéo vali của Mạc Quân Bạch ra khoảng trống cuối giường, để mọi người đều vây quanh vali.
Cậu còn cố ý đứng bên cạnh Mạc Quân Bạch.
Khổng Đức Hồng Phi muốn chen vào, nhưng bị Trình Gia Ức ngắt lời: "Đừng đẩy tôi, mở vali trước đi, kiểm tra xong phòng chúng ta thì anh Lạc còn phải đến ký túc xá tiếp theo nữa."
"Đúng vậy, mau mở vali ra đi, hình như tôi ngửi thấy mùi que cay rồi." Dương Lạc Lạc xoa xoa tay: "Mau xem nào, cái này đủ phạt bao nhiêu cái chống đẩy đây."
Khổng Đức Hồng Phi đành thôi không làm thêm hành động thừa thãi nữa.
Chỉ cười nói: "Không thể nào. Tối qua trước khi đi ngủ Quân Quân vừa mới dọn dẹp vali xong, anh Lạc à chắc chắn anh sẽ thất vọng đấy."
Thất vọng thì đương nhiên là không thể thất vọng rồi, hơn nữa còn có niềm vui bất ngờ kìa .
Gã giả vờ vô tình mở vali về phía Trình Gia Ức.
Trong giây phút mở vali, có một bóng đen từ trong vali lao ra.
"Quân Quân cẩn thận!"
Vì luôn chăm chú nhìn vali nên Trình Gia Ức phản ứng cực nhanh, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai lao vào người Mạc Quân Bạch.
Mạc Quân Bạch vốn đang chờ xem kịch hay, kết quả chỉ một cái chớp mắt đã bị "đạn pháo bằng người" đè bẹp xuống đất.
Đầu còn đập xuống đất cái "bịch", có thể nói là âm thanh vang dội.
Mạc Quân Bạch không chỉ mắt nổ đom đóm, mà ruột gan phèo phổi đều cảm thấy như bị Trình Gia Ức đè cho lệch vị trí luôn vậy.