Sau Khi Tiếng Lòng Của Bạo Quân Mù Mặt Bị Lộ Ra

Chương 84

Mia lập tức tiến về hướng mà Erlan chỉ.

Đi bộ khoảng năm sáu phút, Mia không ngờ rằng mùi hôi thối trong không khí lại càng lúc càng nhạt đi. Khi thấy một dòng suối từ xa, mùi hôi hoàn toàn biến mất.

Chỉ còn lại mùi sắt nhẹ nhàng hòa quyện với âm thanh nhạc cụ đang vang lên.

Mia nhìn về phía xa, bên bờ suối có nhiều người mặc áo choàng trắng, không thể phân biệt giới tính vì gương mặt mỗi người đều được che bằng một lớp vải trắng.

Họ đưa tay vào nước, giống như đang rửa thứ gì đó.

Phía sau họ, có một hình dáng nhỏ nhắn đang cầm một cây gỗ đánh vào một đống vật thể màu trắng trên tảng đá.

Khi Mia đang cảm thấy khó hiểu, bỗng một giọng thì thầm quen thuộc vang lên bên tai.

“Đám người này đang giặt giũ sao? Phương pháp giặt này tôi từng thấy trong sách lịch sử.” Gương mặt điển trai của tộc u linh sát lại gần: “Thậm chí còn có nhạc, khá lãng mạn.”

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, hắn đứng thẳng người, mỉm cười đón lấy cú đấm của Mia

Mia không ngờ Isaiah lại để Nas chạy ra đây.

“Làm sao đại công tước tới đây? Thân vương Isaiah để đại công tước ra ngoài sao?” Erlan không thấy ngạc nhiên, vì đám người tộc u linh sao có thể ngoan ngoãn nghe lời được.

Tuy nhiên, điều mà hắn quan tâm hơn là làm thế nào tên này lại có thể trốn thoát khỏi sự giám sát của thân vương Isaiah.

Mia cũng nghĩ như vậy, theo như hiểu biết của cậu về Nas, hai người này sẽ ngang sức ngang tài.

Làm sao Isaiah lại thả tên điên này ra?

Nas vẫn giữ nụ cười tươi rói trên gương mặt, giọng điệu rất thoải mái: “Có lẽ là vì sự chân thành của tôi đã làm cho thân vương Isaiah cảm động, dù sao không phải ai cũng lạnh lùng như tộc người cá.”

Thực tế hắn đã dùng tài ăn nói khéo léo để thuyết phục Isaiah về lợi ích của việc này.

Cái tên trùng tộc cứng đầu kia chắc chắn không yên tâm khi Mia chỉ dẫn theo vài người, mà nếu để Nas ở lại chắc chắn sẽ lén lút đi theo, nên đã đồng ý để hắn đi.

“Đã đến đây thì hãy ở yên một chỗ, nếu không muốn bị đóng gói gửi về thì phải biết giữ mồm miệng.” Mia cảm thấy bản thân đã không còn kiên nhẫn.

Cậu trực tiếp dùng năng lực của mình để bịt miệng của tên này, rồi tiếp tục quan sát cảnh tượng kỳ quái ở phía trước, động tác của những người đó đồng bộ như người máy được lập trình sẵn.

Nhưng khi nhìn lâu, Mia bỗng cảm thấy có điều gì không đúng: “Hình như bọn họ không phải đang giặt giũ.”

Trước đây khi chưa vào thế giới vô hạn, cậu đã về quê sống với bà một khoảng thời gian, và cũng thấy cảnh người dân giặt quần áo bên bờ sông trong những năm kinh tế chưa phát triển.

Nhưng dù thế nào đi nữa cũng không thể biến bộ quần áo sặc sỡ thành một màu đỏ tươi được.

Mia rõ ràng nhìn thấy trên đá có mấy bộ áo trắng đang dần dần bị nhuộm màu máu, và tiếng nhạc cũng càng lúc càng lớn hơn.

“Tôi cũng cảm thấy có điều gì không ổn, hay là chúng ta lại gần xem thử chuyện gì đang xảy ra.” Erlan quan sát từ xa nói.

Hắn nghe thấy tiếng xương gãy vụn.

Mia không từ chối đề xuất này. Ngoài tộc người cá bẩm sinh gen đã có vấn đề thì thị lực của các chủng tộc khác thường rất tốt. Mặc dù hiện tại họ có thể nhìn thấy hàng động của những người đó, nhưng thực tế khoảng cách vẫn còn khá xa.

Nghĩ vậy, Mia đi vòng qua một chút, tiến lại gần phía sau những người đang giặt giũ.

Càng đến gần, mùi máu tanh càng nồng.

Khi chỉ còn cách đám người đó khoảng ba bốn mươi mét, Mia cuối cùng cũng nhìn rõ cảnh tượng phía trước.

Khi ở xa, Mia không thể phân biệt, nhưng giờ đây Mia nhận ra những thứ trắng trắng nổi trên mặt nước không phải là quần áo, mà là những bộ xương không rõ giống loài.

Hình dạng của chúng tròn trịa trông, về độ dày và chiều dài giống như xương chân của con người.

Còn có một loại vật thể hình vuông khác, Mia không thể nhận ra, chỉ thấy trên bề mặt của nó có nhiều chỗ lồi lõm, trông giống như có những phần xương mọc bất thường.

Khi Mia không biết đó là gì, người mặc áo choàng trắng đang liên tục gõ vào vật thể không xác định bỗng dừng lại.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, làm lộ ra một phần khuôn mặt bị che bởi lớp voan trắng, hiện lên nụ cười méo mó đầy phấn khích. Động tác giặt giũ của những người mặc áo trắng bỗng nhiên dừng lại.

Bọn chúng nhìn người mặc áo trắng đánh rơi cây gậy gỗ trong tay, tay run run nhanh chóng kéo lớp vải trắng trên mặt đất lên.

Ngay lập tức, một thi thể máu me be bét lộ ra.

Người mặc áo choàng trắng phấn khích moi móc phần đầu của thi thể như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Đám đông bên bờ sông bỗng lảo đảo đứng dậy.

Bọn chúng chạy về phía bên kia sông, như bị điều gì đó thu hút, nhảy xuống nước bơi về bờ. Không lâu sau, bên cạnh người mặc áo choàng trắng đã chật kín người.