Chương 3
"Mẹ Hạ, đến lúc đó bà nhất định phải mới đám hàng xóm lâu năm bọn tôi đi uống rượu mừng đấy nhé."
"Đúng vậy, bọn tôi đều nhìn Mẫn Mẫn lớn lên từng ngày, cũng coi con bé chứ con cháu trong nhà."
“Hy vọng sau này con bé sẽ thuận lợi, bình an, sang năm sẽ sinh cho bà một đứa cháu trai to béo.”
Mọi người đều nói những lời tốt lành, nhưng lại có người cứ thích dội nước lạnh thôi. Một chị gái người Thiệu Hưng đứng ở cửa bếp nhướng mi, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Hôm nay nào có phải ngày lành đâu cơ chứ, chỉ sợ là sẽ không thuận lợi rồi.”
"Cô có ý gì?"
Sắc mặt mẹ Hạ chợt trầm xuống.
Chị dâu Thiệu Hưng (cách gọi tên nàng dâu bằng quê quán của người đó, chị này đến từ Thiệu Hưng) này họ Cố. Kể từ khi gả vào tòa nhà này của bọn họ, chị ta cũng đã mâu thuẫn với mẹ Hạ suốt cả mấy chục năm rồi. Từ một nàng dâu trẻ tuổi cho đến cứng tuổi như bây giờ, hôm nay thì nói bà dùng nước máy nhà tôi, ngày mai lại bảo cô lấy trộm than đá nhà tôi, lâu lâu Tổ dân phố lại phải đến nhà điều giải một phen.
Mỗi lần hai người cãi nhau thì đều là mẹ Hạ rời vào thế yếu.
Đây cũng không phải vì mẹ Hạ không chiếm lý, mà là vì phương ngữ Tô Châu mềm như bông đứng trước cái kiểu oanh oanh sang sảng của phương ngữ Thiệu Hưng thì mặc nhiên lại trở thành nhược điểm chí mạng.
Những chuyện như là cãi vã này ấy à, ngoài khảo nghiệm năng lực tổ chức ngôn ngữ trong thời gian ngắn ra, thì còn khảo nghiệm cả phát âm và ngữ điệu nữa. Phương ngữ Tô Châu quá ngọt ngào, quá mềm mại, bởi vậy người ta mới có câu nói: “Tôi thà nghe người Tô Châu cãi nhau còn hơn nghe người Ninh Ba nói chuyện tình yêu”. Huống chi là phương ngữ Thiệu Hưng còn dữ dằn hơn gấp đôi phương ngữ Ninh Ba.
Trong toàn bộ tòa nhà của bọn họ, người duy nhất có thể cãi ngang tay với chị dâu Thiệu Hưng là bà dì Tô Bắc ở đối diện nhà chị ta. Lần trước, chị dâu Thiệu Hưng bị bắt quả tang trộm dùng tương ớt cay của bà dì Tô Bắc, bị đối phương rượt chạy cả một buổi chiều. Khi Hạ Mẫn Mẫn tan tầm về nhà, mẹ Hạ mặt mày hớn hở miêu tả lại cho cô nghe cảnh tượng đó, thực sự là còn sống động hơn cả chuyện đến sân khấu Thiên Thiềm để xem người ta diễn kịch nữa ấy chứ.
Nhưng ngày thường cãi cọ ồn áo một chút thì cũng được đi, nhưng lúc này chị ta lại chặn ngang một câu như vậy, thực sự là khiến mọi người xấu hổ vô cùng.
Cũng không trách vì sao mẹ Hạ lại lo lắng như vậy, chính là bởi vì chị dâu Thiệu Hưng cũng có chút bản lĩnh – chị ta có thể xem tướng!
Đây là bản lĩnh gia truyền của chị dâu Thiệu Hưng, nghe nói là cha của chị ta lại còn ghê gớm hơn nữa kìa, cái gì mà Âm Dương, Bát Quái, Ngũ Hành Lục Hào hay Mai hoa dịch số - ông cụ đều thông hiểu hết. Trước giải phóng, ông cụ còn chuyên xem phong thủy, chọn đất một cho mấy kẻ có tiềnđấy chứ.
Tuy rằng nằng lực của chị dâu Thiệu Hưng không bằng cha mình, nhưng người trong ngõ mà có những việc quan trọng như đám cưới, đám tang hay là trước khi đi xa nhà, thì đều sẽ đến hỏi han chị ta một chút. Nếu những lời này mà do một người nào khác nói ra thì mẹ Hạ nhiều nhất cũng chỉ cho rằng đối phương đang ghen ghét vì con gái bà tốt số, cưới được mối ngon; nhưng khi chúng là do chị dâu Thiệu Hưng nói ra, thì lại có sức nặng khác hẳn.