Phản Diện Vạn Người Mê Chinh Phục Thế Giới

Chương 14

Yến Quang cụp mắt xuống, nhìn Bùi Vọng đang như lâm đại địch, nói: "Đi thôi."

Bùi Vọng sững người: "Hả?"

"Đến nhà ngươi." Yến Quang bình thản nói: "Ta có chuyện cần làm."

Giọng điệu của cô quá mức hiển nhiên, khiến Bùi Vọng không dám phản bác. Anh nghĩ ngợi một chút, đành tự thuyết phục mình bằng lý do "Cùng đi thi thì cần chuẩn bị trước", rồi ủ rũ gật đầu: "Được rồi, đi thôi."

Thấy chưa, anh lại nhượng bộ rồi.

Nghe vậy, Yến Quang kiêu ngạo gật đầu, thu lại vũ khí rồi theo Bùi Vọng đi về phía căn nhà nhỏ. Bùi Vọng để ý thấy khi bước đi, cô dùng tinh thần lực bao bọc lấy đế giày, tránh để đôi giày mới tinh của mình bị bẩn.

Khả năng điều khiển tinh thần lực tinh tế đến mức này khiến anh vừa thán phục vừa cảm thấy bất lực.

Đúng là một đại tiểu thư... Một chút khổ cực cũng không chịu được.

Liên hệ với vẻ ngoài hoa lệ của Yến Quang, Bùi Vọng tự cho là mình đã hiểu ra thân phận của cô. Chắc hẳn là con cháu của gia tộc quyền thế nào đó, bảo sao nói năng lúc nào cũng như kẻ bề trên, nhìn ai cũng bằng ánh mắt khinh thường.

Giới con nhà thế gia đúng là có nhiều người như vậy... Đương nhiên, tính cách động một chút là gϊếŧ người của Yến Quang, trong đám thế gia cũng tính là đặc biệt tồi tệ.

Nhưng chuyện này thì liên quan gì đến mình chứ? Sao tự nhiên lại kéo bình dân vô tội vào? Bùi Vọng sinh lòng đau khổ. Bình thường anh cũng chỉ lén ra ngoài săn mấy con trùng tộc thôi, thế mà cũng bị nhắm trúng sao?

Đáng sợ, thật sự quá đáng sợ.

Hai người họ rời đi, lúc này đám tinh thần lực giả đang quỳ rạp dưới đất mới dám đứng dậy. Bọn họ nhìn nhau, kẻ cầm đầu là tên cấp C đã toát mồ hôi đầy trán.

So với đồng bọn, hắn mạnh hơn, nhạy bén hơn, nên vừa nãy cũng bị tinh thần lực của Yến Quang áp chế dữ dội hơn. Lúc này, hắn đã hiểu ra người đây là nhân vật bọn hắn không chọc vào nổi.

Một người có thể tùy tiện gϊếŧ chóc trong khi cười nói, làm sao có thể tầm thường?

Nhưng tại sao một người như vậy lại quen biết Bùi Vọng?

Nhớ lại đoạn hội thoại vừa rồi giữa hai người họ, trong lòng tên cấp C càng thấy khó lường, một nỗi sợ hãi dâng lên từ tận đáy lòng.

Hắn đã đắc tội với Bùi Vọng... lỡ đâu...

"Đại ca, bây giờ phải làm sao?"

Những kẻ có cùng suy nghĩ đều thấp giọng hỏi, giọng nói xen lẫn sợ hãi.

"...Về trước đã!" Tên cấp C nghiến răng nói: “Bùi Vọng cũng chẳng có gì ghê gớm cả! Ta... chúng ta cũng có chỗ dựa!"

Như chợt nhớ đến một nhân vật nào đó, đồng bọn của hắn dần bình tĩnh lại, trong lòng cũng có chút vững tin: "Phải đó."

"Người đó rất mạnh!"

Nghĩ đến bóng dáng cao lớn, lạnh lùng của người đó, tên cấp C cũng an tâm hơn đôi chút. Chính hắn cũng tự thuyết phục mình, dù người tên Yến Quang kia có mạnh đến đâu, cũng không thể vượt qua được vị kia!

Dù sao thì đó cũng là một cường giả chuẩn cấp A!

"Chúng ta về bẩm báo trước! Nói rằng Bùi Vọng dẫn người đến gây sự!"

"Người đó nhất định sẽ ra tay!"

Đám thuộc hạ gật đầu đồng tình, cảm thấy đại ca nói rất có lý.