Đại Lão Huyền Học Xuống Núi, Bảy Anh Trai Đều Đi Bán Muối

Chương 5: Hàng giả

Yến Thần Thất nhướng mày, cười như không cười: “Cô ta là con gái ruột của bà sao? Mười bảy năm trước, các người tin theo lời của giáng đầu sư Đông Nam Á, cho rằng tôi là tai tinh mà ngay trong đêm phong bế thất khiếu của tôi rồi chôn sống tôi, sau đó nhận một bé gái cùng tuổi với tôi, có bát tự vượng ở cô nhi viện về để mạo danh tôi.

Các người cho rằng làm như thế thì nhà họ Lục có thể mãi mãi vinh hoa phú quý. Nhưng không ngờ tôi lại được người cứu sống, lại càng không ngờ, vậy mà tôi còn có thể nhớ được hành vi ác ôn của các người.

Triệu Kim Tuệ, bà cứ việc báo cảnh sát đi, vừa vặn để cảnh sát tới điều tra cẩn thận một phen, xem năm ấy bà đã chính tay sát hại con gái ruột của mình như thế nào.”

Cô vừa dứt lời là đám đông lập tức sục sôi.

“Trời ơi! Chẳng trách mà lúc Lục đại tiểu thư còn nhỏ, nhà họ Lục lại đưa cô ta ra nước ngoài hai năm, trở về không chỉ đổi hình đổi dạng mà còn đổi luôn tên, hóa ra Lục Tâm Dao hoàn toàn chỉ là một thứ hàng giả thôi sao!”

“Lục phu nhân đúng là không bằng súc sinh, vậy mà một người phụ nữ lại có thể nhẫn tâm phong bế thất khiếu của con gái ruột mình sau đó chôn sống cô ta, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy sởn hết cả gai ốc rồi.”

“Lục đại tiểu thư hàng chuẩn này cũng đáng thương ghê, cũng may mà được người cứu sống, bây giờ chắc chắn cô ta đã bái cao nhân làm thầy nên mới quay về báo thủ đây mà, nghe sướиɠ thật!”

“Tôi ủng hộ Lục đại tiểu thư.”



“Không có, tôi không có!” Triệu Kim Tuệ bắt lấy cánh tay của Lục Tâm Dao đang đứng bên cạnh bà ta: “Đây chính là Niệm Niệm của tôi, con gái đẻ của tôi! Con tiện nhân Yến Thần Thất này chẳng hiểu tại sao lại chạy tới đây vu vạ cho tôi, mọi người đừng tin cô ta!”

Yến Thần Thất cười với vẻ trêu tức: “Ai là con gái ruột của bà thì chúng ta làm giám định DNA ngay tại trận là biết ngay thôi? Để công bằng công chính phải có bà, tôi và cả bên thứ ba, chúng ta tự tìm một trung tâm giám định, thế nào?”

Triệu Kim Tuệ hừ lạnh: “Dựa vào cái gì mà tôi phải làm thứ giám định vô vị đó với một kẻ lừa đảo như cô, bảo vệ đâu, ném cô ta ra ngoài ngay!”

“Mẹ ơi đừng!” Lục Tâm Dao nói: “Con thấy cô ta cũng rất đáng thương, để con qua nói chuyện với cô ta xem.”

Bây giờ ở đây có đông người như thế, còn có không ít quý công tử hào môn, đây chính là cơ hội tuyệt vời để cô ta thể hiện bản thân thiện lương và rộng lượng.

Nói xong, cô ta đi đến trước mặt Yến Thần Thất và nở nụ cười dịu dàng: “Em gái này, chị biết không có người nào muốn làm việc xấu cả, chắc chắn em có nỗi khổ bất đắc dĩ gì đó nên mới tới nhà chị để lừa phải không? Hôm nay là sinh nhật của cha chị, nhà họ Lục bọn họ xưa nay hành thiện tích đức, em cần bao nhiêu tiền thì cứ nói thẳng, chị sẽ cho em, cứ coi như là chị tích phúc cho cha chị đi.”