Tôi Dùng Hệ Thống Ăn Dưa Nâng Nửa Giới Giải Trí Nổi Tiếng

Chương 38

Tôn Hồng Phi lập tức hoảng sợ.

Ban đầu họ chuẩn bị báo cáo trong hai tiếng, giờ phải cắt bỏ một nửa nội dung, cái này... rốt cuộc nên cắt bỏ phần nào!

Đúng lúc này, anh ta nhìn thấy Cố Tinh Thời với bộ quần áo nhăn nhúm, vẻ mặt thỏa mãn bước ra từ thang máy riêng ở tầng cao nhất.

Tôn Hồng Phi bỗng nhiên hiểu ra!

Người có thể gọi Văn tổng đi chỉ bằng một cuộc điện thoại, chỉ có thể là người tình bé nhỏ của Văn tổng, Cố tổng thôi!!

Nghĩ đến đây, anh ta khéo léo hỏi Đường Lăng: "Đường trợ lý, Văn tổng đến đây là để gặp ai vậy?"

Đường Lăng nhíu mày.

Văn tổng đã ra lệnh, chuyện fan cuồng của Tɧẩʍ ɖυật tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài, Tôn Hồng Phi này chắc là nghe được chút gió đâu đó.

Nghĩ vậy, anh ta lạnh lùng cảnh cáo: "Tôn quản lý, những chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi lung tung."

Tôn Hồng Phi sững người.

Không nhịn được thầm nghĩ, hai người yêu đương mà cứ như minh tinh nổi tiếng, còn phải giấu giếm nữa chứ?!

Nhưng ngoài mặt, anh ta vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng, nịnh nọt nói với Đường Lăng: "Đường trợ lý yên tâm, tôi sẽ không nói ra nửa lời!"

Tuy nhiên, anh ta đã biết nên cắt bỏ nội dung nào, báo cáo nội dung nào rồi!

Tôn Hồng Phi theo Đường Lăng đến phòng tổng thống dành riêng cho Văn Việt ở tầng cao nhất.

Văn Việt đang đứng bên cửa sổ gọi điện thoại.

Mặc dù chỉ nhìn thấy bóng lưng, nhưng Tôn Hồng Phi vẫn cảm thấy áp lực ngay lập tức.

Không lâu sau, Văn Việt cúp điện thoại, ngồi vào bàn làm việc, vừa xử lý tài liệu Đường Lăng đưa tới, vừa ra hiệu cho Tôn Hồng Phi: "Nói đi."

Tôn Hồng Phi lập tức bắt đầu báo cáo tình hình của 《Trại huấn luyện Nam thần tượng》 trong thời gian qua.

Đầu tiên anh ta nói về tình hình cơ bản.

Văn Việt không hề thay đổi sắc mặt, chỉ thỉnh thoảng ngắt lời anh ta, hỏi vài câu hỏi quan trọng.

Tôn Hồng Phi không ngờ anh vừa làm việc vừa nghe mà vẫn nhớ rõ ràng như vậy, không dám qua loa lấy lệ chút nào.

Hơn nửa tiếng sau, phần tình hình cơ bản mới được báo cáo xong.

Văn Việt cũng đã xử lý xong tài liệu.

Anh đứng dậy, Đường Lăng đã cầm áo khoác đến.

Văn Việt mặc áo khoác, đi ra ngoài: "Tiếp tục."

Tôn Hồng Phi vội vàng đuổi theo, cũng không dám chần chừ, trực tiếp nói: "Trước đó Kim Ưu đã gửi sáu thực tập sinh đến tham gia tuyển chọn, nhưng dựa theo tình hình của mùa trước, Kim Ưu có xu hướng kết bè phái nghiêm trọng, sau khi debut cũng sẽ quan tâm đến công ty quản lý ban đầu hơn là nhóm nhạc dự án. Tôi hơi lo lắng, nên đã giảm bớt hai người, và bổ sung thêm hai thực tập sinh của một công ty mới."

Anh ta ngừng một chút rồi mới nói, "Công ty mới tên là Nhạc Thế, ông chủ kiêm quản lý là Cố Tinh Thời."

Nghe đến cái tên Nhạc Thế, Văn Việt thoáng thấy quen tai, nhưng rất nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó, nói: "Việc này anh làm tốt lắm."

Lời khen đúng như dự đoán!

Tôn Hồng Phi thở phào nhẹ nhõm.

Đánh cược đúng rồi!!

Nhưng Văn tổng thật điềm tĩnh, nghe thấy tên người yêu mà mắt cũng chẳng chớp lấy một cái.

Đương nhiên, Văn tổng không muốn người khác biết mối quan hệ giữa anh và Cố tổng, Tôn Hồng Phi là cấp dưới tâm lý, chỉ cần hiểu trong lòng là được, ngoài miệng tuyệt đối sẽ biết điều mà không hé răng nửa lời.

Trong lúc nói chuyện, cả nhóm đã xuống thang máy.

Tài xế mở cửa xe, mời Văn Việt ngồi vào.

Tôn Hồng Phi khom lưng, hỏi đầy ẩn ý: "Văn tổng, ngài còn gì dặn dò không ạ?"

Văn Việt: "?"

Anh có phần bất ngờ nhìn người đàn ông trung niên bình thường này.

Thực tế, bởi vì khí thế áp người của anh, phần lớn cấp dưới nhìn thấy anh đều như chuột thấy mèo, không dám hé nửa lời, đây là lần đầu tiên anh gặp người gan lớn như Tôn Hồng Phi.

Đối với loại người này, anh luôn khuyến khích: "Anh rất tốt, loại tuyển chọn này, công bằng là quan trọng nhất."

Nói xong, xe liền rời đi.

Chỉ để lại Tôn Hồng Phi ngơ ngác giữa làn khói xe.

-

Trở về văn phòng, Tôn Hồng Phi càng nghĩ càng không hiểu, không nhịn được gọi trợ lý thân tín Tiểu Lý đến, nhờ cậu ta cùng phân tích.

Tiểu Lý nhíu mày, do dự nói: "Văn tổng chắc là chỉ đơn thuần khen ngài thôi ạ?"

"Không thể nào!" Tôn Hồng Phi không cần suy nghĩ đã phủ nhận.

Anh ta dạy dỗ Tiểu Lý một cách nghiêm túc: "Tôi đã nói rồi, lời lãnh đạo tuyệt đối không thể chỉ nhìn bề ngoài, phải đào sâu tìm ẩn ý!"

Tiểu Lý: "À..."

Tôn Hồng Phi: "Tôi dạy cậu một mẹo, thường thì trong trường hợp này, trước tiên hãy tìm từ chuyển ý, phía sau từ chuyển ý chính là trọng điểm, nếu không có từ chuyển ý, thì phải kết hợp ngữ cảnh trước sau để nắm bắt, mà trọng điểm câu nói của Văn tổng chính là câu cuối cùng..."