“Quả nhiên ngươi rất có mắt nhìn.” Vệ Huyền vẻ mặt đầy tán thưởng nhìn nàng, cảm khái nói: “Nếu những người khác cũng tinh mắt như ngươi thì tốt biết mấy, đáng tiếc, thế gian này người thông minh vĩnh viễn là số ít! Ôi…”
Lâm Trà Trà nhìn Vệ Huyền đang than ngắn thở dài vì thiên hạ có quá nhiều kẻ ngu, khóe môi cong lên đầy ý cười, thầm nghĩ: Quả nhiên là một kẻ si mê cuồng dại.
***
Lâm Trà Trà, Vệ Huyền và Bùi Ý nhanh chóng đến nơi cư ngụ của Hỏa Vân Thú.
Phía trước, một con yêu thú toàn thân bốc hỏa, bờm lửa đỏ rực, hình dáng tựa sư tử lại giống tuấn mã, đang nằm nghỉ trong bụi rậm.
Đây chính là yêu thú cấp ba — Hỏa Vân Thú, cũng là mục tiêu của ba người Lâm Trà Trà.
Bùi Ý nhìn chằm chằm con Hỏa Vân Thú phía trước, sắc mặt ngưng trọng, nói với Vệ Huyền và Lâm Trà Trà bên cạnh: “Hỏa Vân Thú một khi bị công kích sẽ trở nên cuồng bạo, tấn công tất cả sinh vật xung quanh. Nó tinh thông hỏa thuật, tốc độ lại cực nhanh.”
Mặc dù lời khen ngợi ban nãy của Lâm Trà Trà khiến nàng ta thoải mái cả người, nhưng nàng ta vẫn rõ ràng, Hỏa Vân Thú không phải dễ đối phó như vậy. Dù là nàng ta, cũng không dám nói chắc phần thắng, huống hồ còn phải bảo vệ Vệ Huyền và Lâm Trà Trà không bị thương, nên cần phải cân nhắc thật kỹ, định ra chiến lược đối địch.
Nhưng Lâm Trà Trà — kẻ bị hệ thống nhét cả một quyển sách vào đầu biết rất rõ, nhiệm vụ gϊếŧ Hỏa Vân Thú lần này, Bùi Ý và Vệ Huyền nhất định sẽ thất bại.
Ai mà ngờ con Hỏa Vân Thú bị phán định là cấp ba này, thực chất không phải cấp ba, mà là chuẩn cấp bốn! Nó đang ở ranh giới đột phá, tiến cấp.
Mà thứ hương liệu đặc biệt trên người Vệ Huyền sử dụng, lại vô tình kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hỏa Vân Thú. Dưới sự vây công cùng hương liệu, con Hỏa Vân Thú này trong lúc giao chiến đã đột phá thành công!
Vệ Huyền bị trọng thương ngay tại chỗ, hôn mê bất tỉnh.
Bùi Ý liều chết giao chiến, mới miễn cưỡng gϊếŧ được con Hỏa Vân Thú.
Nhưng cũng chính vì vậy, căn cơ Vệ Huyền bị thương tổn, từ đó con đường tu hành bị ảnh hưởng nghiêm trọng, khó lòng tiến cấp.
Mà đây cũng chính là nguồn cơn của mối thù giữa Bùi Ý và Long Ngạo Thiên — cũng chính là sư huynh của Lâm Trà Trà, Tạ Tinh Mang.
Bùi Ý tự trách vì không bảo vệ được Vệ Huyền, khiến hắn ta trọng thương thập tử nhất sinh, lại còn tổn hại căn cơ, ảnh hưởng đến tu hành. Vì vậy, nàng ta không ngừng tìm kiếm thiên tài địa bảo có thể chữa trị cho Vệ Huyền. Và trong quá trình đó, nàng ta đã cùng Tạ Tinh Mang quyết chiến sinh tử trong bí cảnh để tranh đoạt một gốc Kim Tuyến Liên.
Kết quả tất nhiên là Bùi Ý bại trận, Tạ Tinh Mang đoạt được Kim Tuyến Liên.
Sau khi bại trận, Bùi Ý thậm chí không tiếc thân phận, hạ mình cầu xin Tạ Tinh Mang nhường lại gốc Kim Tuyến Liên cho nàng ta, nhưng hắn thẳng thừng từ chối.
Cũng chính vì vậy, nàng ta đã bỏ lỡ cơ hội chữa trị tốt nhất cho Vệ Huyền. Từ đó, căn cơ Vệ Huyền bị tổn thương vĩnh viễn không thể khôi phục, con đường tu hành gần như đã đoạn tuyệt.
Bùi Ý chính thức kết thù với Tạ Tinh Mang, và mối hận này lên đến đỉnh điểm khi Vệ Huyền sau đó bất ngờ tử vong.
Từ đó, nàng ta không tiếc mạng sống, liều mình đối đầu với Tạ Tinh Mang, kết cục là chính mình cũng rơi vào cảnh diệt vong.
Nhưng điều mà Bùi Ý không biết, là bản thân Tạ Tinh Mang cũng cần gốc Kim Tuyến Liên đó để cứu mạng. Là nhân vật chính Long Ngạo Thiên, đương nhiên cuộc đời hắn phải đầy rẫy gian truân, mệnh vận trắc trở. Hắn từ nhỏ đã trúng hàn độc vô phương cứu chữa, chỉ có thể dùng các loại linh dược, tiên thảo quý hiếm luyện chế thành đan dược để áp chế hàn độc ăn mòn kinh mạch.
Thế nhưng dù vậy, hàn độc trong cơ thể hắn vẫn phát tác mỗi tháng một lần.
Lâm Trà Trà đã không ít lần chứng kiến cảnh Tạ Tinh Mang bị hàn độc phát tác, mỗi lần đều đau đớn đến sống không bằng chết, khiến người khác sởn gai ốc, chỉ sợ hắn sẽ đông cứng mà chết hoặc đau đến chết.