【Đúng vậy! A Đại có hai suất dự thính, một là của em, một là của vai chính công. Tiểu Tước Bảo bối phải chen vào giữa bọn họ, không chỉ gây rắc rối cho Văn Chiêu mà còn phải tranh giành vai chính công với anh ta!】
Hoài Tước lập tức bĩu môi, không hài lòng nói: "Em tranh giành vai chính công làm gì chứ? Em còn chẳng quen biết anh ta, hơn nữa từ trước đến giờ em chưa từng phải tranh giành với ai cả."
Đừng nói bây giờ cậu là thiếu gia được cưng chiều hết mực, ngay cả kiếp trước, trước khi bị hủy dung nhan, cũng đã có một đám người chạy theo đuôi cậu!
Hoài Tước chẳng cần vẫy tay, chỉ cần một ánh mắt là có thể khiến những người ái mộ lao vào vì cậu.
【… Aiya, đây là thiết lập bắt buộc của nhân vật phản diện mà. Bảo bối thông cảm một chút đi, làm ơn làm ơn!!】
Hệ thống liên tục thay đổi biểu cảm trong đầu cậu, từ TVT, QUQ đến "hu hu hu", như thể đang chơi bản nhạc của Chopin.
Hoài Tước vội ngăn lại: "Được rồi, được rồi, em đi giành là được." Cậu dừng lại một chút, rồi hỏi thêm: "Nếu em thật sự giành được vai chính công thì sao?"
Cậu không thực sự muốn tranh giành, nhưng rất sợ đến lúc đó vai chính công lại dây dưa không dứt với mình.
Mặc dù nói điều này có hơi tự luyến, nhưng điều duy nhất Hoài Tước tự tin chính là khuôn mặt của mình.
Hệ thống rõ ràng bị CPU đốt nóng một lúc, mãi sau mới lắp bắp trả lời:
【À... chuyện này chắc không đâu nhỉ?】
Hoài Tước nghi hoặc nói: "Chắc chắn?"
【Chắc chắn là không! Chắc chắn, chắc chắn luôn! Vai chính công và thụ là cặp đôi định mệnh! Họ trời sinh đã là một đôi, tuyệt đối không dễ dàng bị chia rẽ!】
Hoài Tước nửa tin nửa ngờ: "Hy vọng là vậy."
Ngay lúc này, hệ thống đột nhiên phát ra âm thanh báo hiệu, ngay sau đó, giọng điện tử máy móc vang lên:
【Đinh đông! Vai chính công của bạn đã online!】
Hoài Tước: ?
Hoài Tước lập tức bật dậy, đầu tiên là khẽ mở hé cửa, phát hiện ngoài phòng yên tĩnh đến mức ngay cả người hầu cũng đã nghỉ ngơi.
Cậu lại chạy đến bên cửa sổ, hé rèm ra nhìn lén, trong sân hơi tối, nhưng nhờ ánh sáng yếu ớt từ đèn vườn, cậu có thể thấy rõ sân không một bóng người.
Hoài Tước lập tức liên tưởng đến một vài thứ kỳ quái, cậu rúc vào trong chăn, cuộn mình thành một cục, run rẩy hỏi hệ thống: "Cái vai chính công này… là người phải không? Không không không, thế giới này chắc… chắc không có ma chứ?"
Hệ thống ngập ngừng.
【Ờ thì…】
Khoé mắt Hoài Tước sắp ngân ngấn nước.
【… Là người mà, bé cưng ơi, chắc chắn là người! Vai chính công là vị hôn phu của em đó, em đã từng gặp anh ấy khi còn nhỏ rồi.】
Hoài Tước kinh ngạc: "Khi nào em lại có một vị hôn phu?"
Hệ thống kiên nhẫn giải thích:
【Lúc đó Tước Bảo chỉ quan tâm đến ăn, chẳng để ý gì khác cả. Vai chính công là con trai của bạn thân mẹ Hoài, hai gia đình đã định hôn ước từ khi còn nhỏ. Nhưng gia đình anh ấy gặp biến cố, mất tích một thời gian.】
【Khi vai chính công xuất hiện trở lại, thực ra gia đình họ đã giàu lên rồi, chỉ là lần này họ rất kín đáo, chọn cách sống giản dị, vì thế nam phụ ác độc – chính là Tước Bảo – nghĩ rằng anh ta vẫn là một kẻ nghèo hèn, nên vô cùng khinh thường.】
【Nhưng vai chính công và thụ vừa gặp đã yêu, lại tình cờ biết thân thế của em, nên muốn tận dụng cơ hội thực hiện hôn ước thuở nhỏ với cậu chủ thực sự của nhà họ Hoài. Nhưng em không chịu nổi điều đó, dù ghét vai chính công, em vẫn muốn tranh với thụ!】
Hệ thống một hơi kể hết nội dung chính, Hoài Tước giật giật khoé miệng: "Vậy là em công bằng mà ghét tất cả mọi người, đúng không?"
【Đúng vậy.】
Hoài Tước lẩm bẩm: "Cũng khá phù hợp với em." Cậu lại hỏi: "Vậy vai chính công xuất hiện ở đâu?"
Hệ thống cũng rất bối rối, lục lọi một hồi lâu, cuối cùng gom lại thành một dấu chấm hỏi.
【Ơ? Ở đâu mà online nhỉ? Hay là lỗi hệ thống?】
Không ai biết, cách một bức tường, Văn Chiêu với nụ cười nhàn nhạt bên khoé môi đang chăm chú nghịch điện thoại.
【SY: Thế nào rồi?】
【Z: Cũng ổn.】
【SY: Cậu chủ nhỏ làm khó cậu à?】
【Z: Cậu ta thú vị lắm.】
Văn Chiêu suy nghĩ một chút, gõ thêm dòng chữ.
【Z: Rất vui nữa.】
【SY: ?】
【SY: Mai tôi về nước.】
【Z: Ồ.】
【SY: Tôi muốn gặp cậu chủ nhỏ đó.】
Khoé miệng Văn Chiêu trở nên thẳng băng.
【Z: Không được.】
Anh dùng sức ấn mạnh lên màn hình.