Tô Nhất Đồng vội vàng xin lỗi, còn Ngu Tầm Ca chỉ cười nhẹ, xua tay nói không sao rồi lên lầu rửa mặt và thay đồ.
Với chỉ số nhanh nhẹn 18, cô hoàn toàn có thể tránh được tai nạn nhỏ này, nhưng lần này cô cố tình phản ứng như một người bình thường để thăm dò ý định của Tô Nhất Đồng. Dẫu chuyện không nghiêm trọng, nhưng nó lại khơi dậy trong cô nhiều ký ức không mấy tốt đẹp.
Ngu Tầm Hoan và Tô Nhất Đồng sẽ đính hôn vào ngày 1 tháng 6—Tết Thiếu nhi. Ngu Tầm Ca nghĩ, trước ngày đó, cô nhất định phải xử lý xong Ngu Tầm Hoan. Có lẽ cô không thực sự muốn gϊếŧ hắn, nhưng chí ít cũng phải khiến hắn không thể xuất hiện một cách đắc thắng vào ngày lễ ấy.
Sau khi giải quyết chuyện với Tô Nhất Đồng, Ngu Tầm Ca đến công ty quản lý và tuyên bố muốn rút khỏi giới giải trí. Mấy người quản lý cấp cao ban đầu không tin, nhưng thấy cô kiên quyết đến vậy, họ cũng không dám làm khó dễ thêm. Cô thẳng thắn đề nghị mình có thể công khai tuyên bố giải nghệ ngay lập tức.
Những ai từng gϊếŧ người đều hiểu một sự thật: người chưa từng gϊếŧ ai thì luôn nghĩ, "Nếu không thì thôi đi," còn người đã gϊếŧ qua sẽ nghĩ, "Nếu không thì gϊếŧ luôn cho xong."
Ngu Tầm Ca giờ đây quá bận rộn. Ngày 6 tháng 6 là thời điểm đợt thử nghiệm thứ hai diễn ra, và trước ngày đó, cô muốn nâng cấp hàng loạt kỹ năng: trung cấp luyện kim, trung cấp kỹ thuật, thậm chí cả nấu ăn, câu cá, và sơ cấp cấp cứu. Mặc dù thế giới thực chưa có nguyên liệu chứa ma lực, cô vẫn có thể tìm được những nguyên liệu thay thế, chẳng hạn như vật liệu chế tạo thuốc nổ có thể tìm thấy ở thực tế.
Cô cần chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng trước đợt thử nghiệm tiếp theo, chưa kể phải xử lý cả Ngu Tầm Hoan. Thời gian biểu kín mít khiến cô chẳng còn cơ hội nghĩ đến chuyện gϊếŧ người. Gϊếŧ một người không phải là vấn đề lớn, nhưng việc dọn dẹp hậu quả thì vô cùng phiền toái. Cô biết điều này qua kinh nghiệm với những sự kiện trước.
Tạm thời, Ngu Tầm Ca quyết định không ra tay ngay, bởi chỉ cần nhìn thái độ cứng rắn của cô, công ty cũng đã không còn ý định ép buộc. Sau vài lần gặp mặt, cô rời khỏi công ty và không nhận thêm công việc nào nữa. Sáu tháng sau, cô sẽ thuê luật sư và giải quyết nốt hợp đồng.
Trong suốt tháng 3, Ngu Tầm Ca hầu như không rời khỏi biệt thự của mình. Cô nói với Ngu Thanh Sơn, Dịch Thu Quả, và Ngu Tầm Hoan rằng mình bị công ty bỏ rơi và rất khổ sở. Điều đó khiến họ không muốn làm phiền cô. Nhưng thực tế, cô đang bận rộn thiết lập hệ thống an ninh trong nhà.
Cô biết rằng nếu mình có thể sử dụng thuốc tàng hình, thì người khác cũng có thể. Cô thuê một đội thiết kế nội thất để cải tạo tầng cao nhất của biệt thự thành một phòng kính lớn, bên trong bày hoa cỏ và các vòi phun nước. Cô đặt một tủ gỗ nặng phía trong, bên trên chất đầy chậu hoa.
Sau đó, cô tự thiết kế một cánh cửa ẩn trên tủ, dẫn vào một căn phòng dài 7 mét, rộng 4 mét. Trong phòng có giường nghỉ, hai máy tạo độ ẩm giấu kín, và một sàn nhà cảm ứng trọng lực. Bất kỳ vật nào nặng hơn 2kg chạm vào sẽ kích hoạt hệ thống chiếu sáng cảnh báo.
Cô biết thuốc hiện hình có thể vô hiệu hóa thuốc tàng hình. Vì vậy, cô đổ đầy các máy tạo độ ẩm bằng loại thuốc hiện hình tốt nhất mà mình có thể chế tạo. Khi máy hoạt động, thuốc sẽ lan ra dưới dạng sương mù, đủ để hiện rõ hình dáng người xâm nhập.
Ngoài ra, cô lắp đặt thêm máy tạo độ ẩm ở các góc nhà, mỗi chiếc chứa thuốc hiện hình. Khi cô ở nhà, hệ thống này luôn được kích hoạt, đảm bảo an ninh tuyệt đối.