Học Viện Linh Thẻ

Chương 7: Chuông thiên mệnh vang lên hai lần trong một ngày (1)

Khi tiếng chuông vang vọng khắp học viện Linh thẻ, Lê Nhạc Dương còn đang mải mê nghiên cứu thẻ bài mới của mình.

Cảnh tượng này quá lớn, thu hút sự chú ý của tất cả các học sinh dự bị.

Lê Nhạc Dương không nghiên cứu tấm thẻ bài mới nữa, vội vàng hỏi bạn bên cạnh: “Chuyện gì vậy?”

Bạn cùng lớp cũng đang ngỡ ngàng, vẫn là giáo viên giám thị bên cạnh thì dùng giọng ngạc nhiên nói: “Thẻ sao thần đã chọn chủ rồi.”

Câu nói này khiến cả lớp đều hít vào một hơi.

Hiện giờ là kỳ nghỉ hè, ở lại học viện Linh thẻ, trừ các học sinh khối trên ra thì chủ yếu là các học sinh dự bị nghỉ hè đến từ các gia tộc danh tiếng.

Lê Nhạc Dương là nhánh phụ của nhà họ Lê.

Vì mẹ cậu công tác tại học viện Linh thẻ nên cậu mới có cơ hội vào học dự bị.

Một nữ sinh kiêu ngạo hỏi: “Là Lê Kim sao?”

Lê Nhạc Dương sửa lại: “Gọi là đàn anh Lê Kim!”

Nữ sinh tức giận nhìn Lê Nhạc Dương, nhưng khi nhận ra ánh mắt của giáo viên giám thị, đành phải ngoan ngoãn bồi thêm một câu: “Giáo sư Tôn, là đàn anh Lê Kim sở hữu thẻ sao thần sao?”

Mọi người ở đây đều rất tò mò.

Một đám người vểnh tai lên nghe.

Thực ra, Tôn Minh Nhiên cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng ông ấy không thể để lộ trước mặt đám học sinh này, bèn nói: “Có lẽ là vậy.”

Lê Kim là học sinh tài năng nhất trong gần một trăm năm qua của học viên Linh thẻ.

Mặc dù mới chỉ học năm hai, nhưng anh đã vượt qua một đám các thẻ sư cấp cao.

Thẻ sao thần hiện thế, sẽ chọn minh chủ.

Mà Lê Kim, rõ ràng là người có khả năng được chọn làm chủ nhất.

Nữ sinh cao ngạo kia hừ một tiếng.

Lê Nhạc Dương vui mừng nói: “Thật lợi hại!”

Bên cạnh có người chế nhạo Lê Nhạc Dương: “Cùng là người nhà họ Lê sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy?”

Lê Kim xuất chúng.

Còn Lê Nhạc Dương thì lại bình thường.

Đặt hai người này cạnh nhau, thật sự là rất đối lập.

Lê Nhạc Dương không để ý tới điều đó, lập tức phản bác: “Liên quan gì đến cậu?”

“Cậu…”

“Tôi làm sao? Nói tôi thì có bản lĩnh gì? Có bản lĩnh thì ra đấu trường muốn làm gì thì làm.”

“ĐM, hôm nay ông ấy phải bẻ gãy tấm thẻ bài kia của cậu.”

“Ông đây không làm vậy, ông đây phải bẻ gãy cái chân chó nhà cậu.”

Tôn Minh Nhiên vung tay, một tấm thẻ "Định thân" rơi xuống khiến hai chàng trai mặt đỏ tía tai lập tức không thể động đậy. Ông ấy day day thái dương nói: “Năm nhất không được phép thi đấu cá nhân, đứng phạt nửa giờ.”

Hai chàng trai vẫn hung hăng trừng mắt nhìn đối phương, nhưng cơ thể lại không thể nhúc nhích.

Tôn Minh Nhiên nhìn cái chuông đồng bên ngoài, tâm tư rõ ràng là không ở nơi đây.

Thẻ sao thần rốt cuộc cũng xuất hiện.

Nhưng khi nó thật sự xuất hiện lại khiến người ta lo lắng.

Trận tàn sát đẫm máu một năm năm trước vẫn khiến người ta sợ hãi.

Mà thẻ sao thần là một trong những ngòi nổ quan trọng.

Một học sinh không thể nhịn được, tò mò hỏi: “Giáo sư, tại sao nhất định phải là thẻ sao thần nhận chủ?”

Dù có xuất thân từ các gia tộc cũng không phải ai cũng hiểu rõ những điều này.

Lê Nhạc Dương dù bị định thân nhưng vẫn có thể mở miệng, lập tức trả lời: “Chuông thiên mệnh vang lên có nghĩa là đã có người sử dụng [Thần Kỹ]”

Tôn Minh Nhiên gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Học sinh kia lại hỏi: “Nhưng thẻ mười hai cung chòm sao cũng có [Thần Kỹ] mà.”

Lê Nhạc Dương nhanh chóng nói: “[Thần Kỹ] này không phải [Thần Kỹ] đó, thẻ chòm sao dù có thần kỳ như nào cũng không thể nghịch thiên cải mệnh!”

Tôn Minh Nhiên nhìn đám học sinh mới tỉnh tỉnh mê mê, đành phải giải thích chi tiết cho bọn họ nghe: “Nói đúng ra, chuông thiên mệnh là dùng để nhận diện [Thời gian], [Không gian], [Vận mệnh] và [Nhân quả] cùng những sức mạnh thần cấp tương tự.”

Các học sinh nghe xong thì mắt sáng lên: “Thật sự có sức mạnh như vậy sao…”

Lê Nhạc Dương nói: “Dĩ nhiên! [Dự đoán tương lai] của học viện Bí thẻ, [Đảo ngược thời gian] của học viện Huyễn thẻ, còn học viện Linh thẻ của chúng ta thì có [Thay đổi số mệnh], tất cả đều là sức mạnh thần cấp!”