Đây chính là nữ thần mà Khương Duẫn Xuyên đã theo đuổi hai năm, cuối cùng cũng xác định được mối quan hệ, đáng tiếc, anh không hề biết, nữ thần của anh ta là một "nữ hải vương"[2], Khương Nam Thư sẽ không nói cho anh ta biết đâu, đến lúc đó cô sẽ thì thầm vào tai anh ta để hành hạ anh ta.
[2] Hải vương: Từ lóng của Trung Quốc, chỉ những người có tính cách đào hoa, có nhiều mối quan hệ cùng lúc.
Lục Thanh Diễn nhanh chóng xuất hiện, anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, làn gió nhẹ tháng chín thổi qua, lay động mái tóc đen nhánh của anh. Gương mặt anh tuấn tú, ngũ quan tinh xảo, khí chất lạnh lùng, cao ngạo tựa như tuyết trắng trên núi cao. Đôi mắt phượng hẹp dài, ánh mắt nhìn ai cũng như mang theo tia tình ý.
Chỉ với nhan sắc này thôi cũng đủ khiến nguyên chủ mê mẩn đến mức ngu ngốc rồi.
Sắc đẹp hại người a.
Khương Nam Thư nhìn chằm chằm vào vũng bùn trước mặt Lục Thanh Diễn, trong vũng còn đọng nước sâu đến mắt cá chân. Canh chuẩn khoảng cách, cô đột nhiên lao ra ngoài.
"Anh Thanh Diễn ~".
Khương Nam Thư lao về phía anh, Lục Thanh Diễn dừng bước khi chỉ còn cách vũng bùn hai bước chân. Nghe thấy giọng nói quen thuộc, lông mày anh nhíu lại, theo bản năng nhảy sang một bên.
Xung quanh có rất nhiều người đang hóng drama.
Nơi nào có Khương Nam Thư, nơi đó luôn náo nhiệt, mọi người đang đoán xem cô sẽ bị Lục Thanh Diễn đá bay bao xa, thì nghe thấy một tiếng "á" vang lên, cô ngã nhào xuống vũng bùn.
Cô vùng vẫy trong bùn đất, bò lổm ngổm, lăn qua lộn lại, khiến toàn thân dính đầy bùn đất, sau đó với tốc độ cực nhanh, lao thẳng về phía Lục Thanh Diễn, hai tay dính đầy bùn bám chặt lấy eo anh.
Vừa rồi còn đang bàn tán xôn xao, giờ phút này tất cả mọi người đều im lặng.
Khương Nam Thư đã ôm được Lục Thanh Diễn như ý muốn, quả nhiên như trong tưởng tượng, eo thon gọn nhưng cơ bắp săn chắc.
Cô len lén sờ soạng, không khỏi cảm thán.
【Eo của anh, con dao đoạt mạng, truyện sắc không gạt người!】.
Lục Thanh Diễn như muốn nổ tung, khuôn mặt tuấn tú nóng bừng, nghiến răng nghiến lợi: "Khương Nam Thư!".
"A Diễn?".
Một giọng nữ trong trẻo xen lẫn sự kinh ngạc vang lên.
Lục Thanh Diễn lúc này mới bừng tỉnh, đẩy Khương Nam Thư ra.
Nhìn bộ dạng lấm lem bùn đất của mình, ánh mắt anh u ám khó hiểu, còn Khương Nam Thư - người gây ra tội lỗi - lại không hề có chút hối lỗi nào.
Cô nhìn về phía phát ra tiếng nói.
Là một cô gái có vẻ ngoài thanh tú, dịu dàng, mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, đứng dưới ánh nắng như tỏa ra ánh hào quang.
Khi ánh mắt cô ta chạm đến Khương Nam Thư và Lục Thanh Diễn, đáy mắt hiện lên vẻ tổn thương.
Ôi chao, bạch nguyệt quang nữ chính Tô Nhiễm xuất hiện nhanh vậy sao.
Đây chính là hiện trường "tu la"[3], mặc dù cốt truyện có chút sai lệch, nhưng nhìn chung là không thay đổi.
[3] Tu la: Chỉ những tình huống éo le, khó xử, thường liên quan đến chuyện tình cảm tay ba, tay tư.
Khương Nam Thư lại ôm chầm lấy cánh tay Lục Thanh Diễn, ngẩng cao đầu nhìn Tô Nhiễm, khóe môi nhếch lên nụ cười bốn phần khinh miệt, sáu phần lạnh lùng: "Tô Nhiễm, dù cô có trở về thì đã sao, bây giờ anh Thanh Diễn là người của tôi rồi, cô từ đâu đến thì hãy cút về nơi đó đi!".
【Ừm, tôi mắng chửi bạch nguyệt quang của anh ta như vậy, là đàn ông thì không ai có thể nhịn được đâu nhỉ? Tiếp theo tôi sẽ bị tát vào mặt sao? Hì hì, thật đáng mong chờ】.
Lục Thanh Diễn lại nghe thấy tiếng lòng vui sướиɠ của Khương Nam Thư.