"Không có đâu." Không nói còn đỡ, vừa nói xong khuôn mặt Diệp Lam Tâm lại càng đỏ bừng lên. Đúng thế mà, câu hỏi vừa rồi của cô chẳng phải giống như đang ghen sao?
Cô vốn định giải thích một chút, nhưng nghĩ đi nghĩ lại càng giải thích càng dễ gây hiểu lầm, thế là cô bĩu môi, quay người bước ra khỏi căn nhà gỗ, không thèm để ý đến anh nữa.
"Được rồi, được rồi, đừng giận mà. Cô ấy là em gái tôi, là giống cái mẹ tôi nhận nuôi." Rick không trêu chọc cô nữa, anh biết cô vốn rất nhạy cảm.
Thú nhân cũng có phong tục nhận nuôi sao? Diệp Lam Tâm cảm thấy điều này thật khó tin.
Như thể nhìn thấu được sự ngờ vực của cô, Rick giải thích: "Ở thú thế, thường thì không nhận nuôi giống đực, chỉ nhận nuôi giống cái. Nhưng vì giống cái vốn đã hiếm, rất ít thú nhân sẵn sàng đem giống cái của mình cho người khác nuôi. Còn Rella thì do cha mẹ cô ấy đã qua đời trong chiến tranh, mẹ tôi lại đúng lúc muốn có một cô con gái, mà Rella vừa hay là bạch xà, nên cha tôi mới đón cô ấy về làm con nuôi."
Nghe xong lời của Rick, Diệp Lam Tâm có chút kinh ngạc. Không ngờ thú thế cũng có chiến tranh. "Ý anh là Rella được cha anh nhặt từ chiến trường về? Thú thế các anh còn xảy ra chiến tranh sao?"
"Ừ, đúng thế. Chiến tranh ở thú thế chúng tôi còn nhiều hơn ở thế giới loài người các em. Chẳng hạn, các nước láng giềng thường xuyên xâm lược Vạn Linh Quốc chúng tôi để cướp lương thảo và giống cái." Rick xoa nhẹ mái tóc dài của Diệp Lam Tâm, ánh mắt anh cong lên thành một nụ cười, tiếp tục kể cho cô nghe những câu chuyện về thú thế.
Diệp Lam Tâm từng kể cho Rick nghe về chiến tranh của loài người, nhưng đa phần chỉ là những cuộc khẩu chiến, mấy kẻ chiến binh bàn phím là nhiều, không có gì hấp dẫn.
Để chứng minh mình hiểu biết rộng, Diệp Lam Tâm chỉ chọn kể những cuộc chiến gay cấn nhất, những câu chuyện mà cô đã chế thêm để làm tăng tính kịch tính. Mỗi khi cô nói đến máy bay của loài người, Rick luôn bày ra vẻ mặt ngưỡng mộ, thỉnh thoảng thêm vài câu cảm thán, khiến Diệp Lam Tâm vô cùng hài lòng, càng muốn kể chuyện cho anh nghe hơn.
Thực ra cô đâu biết rằng, vẻ mặt ấy của Rick là cố tình giả vờ. Anh chỉ đơn giản thích nhìn cô khi kể chuyện, vẻ mặt hứng khởi của cô làm anh say mê.
Cô vốn định tiếp tục nghe Rick kể về những câu chuyện ở nước láng giềng, nhưng cơn buồn ngủ đã kéo đến. Diệp Lam Tâm không nhịn được liên tục ngáp dài.