Xuyên Thành Giống Cái Quý Hiếm Được Sủng Ái

Chương 17: Đẹp không, phần bụng của tôi ấy

Những kiến thức trong chín năm học tập của cô luôn dạy rằng phải đánh bại mọi mê tín dị đoan. Vứt bỏ những thứ cũ kỹ, cô tuyệt đối không tin Chu Cung có thể kiểm nghiệm trinh tiết. Rõ ràng chỉ là một chấm nốt ruồi, làm sao kiểm tra sự trong sạch được chứ.

Diệp Lam Tâm tiếp tục chăm chú nghiên cứu Chu Cung của Rick.

Nhìn thấy giống cái của mình hứng thú nghiên cứu Chu Cung như vậy, Rick mỉm cười, đôi mắt anh cong lên tràn đầy hạnh phúc. Giống cái của anh dường như rất thích cơ thể anh. Thấy cô nghiêm túc xoa Chu Cung của mình, ánh mắt Rick càng thêm vui vẻ. Giống cái càng để ý đến sự thật hay giả của Chu Cung, càng chứng tỏ cô ấy quan tâm đến anh.

Diệp Lam Tâm giật mình thảng thốt, lùi vài bước, tay vỗ vào ngực mình.

Chờ đã, cô vừa làm gì vậy? Vừa nhìn thấy cái gì nữa? Khuôn mặt cô chợt đỏ bừng lên. Thật xấu hổ chết đi được! Cô lại đi nghiên cứu cơ thể của một người đàn ông.

Thấy khuôn mặt cô liên tục thay đổi sắc thái phong phú, Rick cười lớn, đôi tay to lớn kéo cô vào lòng.

Cơ thể anh lạnh buốt, hơi thở mạnh mẽ của giống đực quấn quanh mũi cô. Diệp Lam Tâm đỏ bừng cả tai, sống 20 năm đây là lần đầu tiên bị đàn ông ôm như thế này. Cô vừa xấu hổ vừa tức giận. Cái anh này sao lại tự nhiên quá như thế! Chậc, quan trọng nhất là... người ta rất nghiêm túc cơ mà.

“Chuyện đó... tôi không phải người dễ dãi đâu!” Cô đẩy tay anh ra.

“Được, vậy tôi sẽ theo đuổi em trước.” Bàn tay thon dài, đẹp đẽ của anh xoa dịu mái tóc cô. Dù sao thì họ đã ký khế ước, anh không vội, anh muốn có được trái tim cô.

“Chuyện đó… đã kiểm tra xong rồi. Anh trong sạch, vậy nên giờ anh có thể mặc quần áo vào được không?”

Mặc dù không có lấy một bộ quần áo bên cạnh, nhưng Diệp Lam Tâm cảm thấy nếu Rick cứ tiếp tục “chân thành bày tỏ” thế này, cô sẽ không kiềm chế được mà nhào tới. Mỹ nam ở ngay bên cạnh, giữ được sự trong sạch cho đến giờ đã là quá giỏi rồi. Khụ khụ, cô tự nhủ rằng mình không phải là người ham sắc, nhưng ánh mắt vẫn lén liếc qua Rick. Khuôn mặt cô càng lúc càng nóng bừng.

Giống cái của mình miệng thì nói không, nhưng ánh mắt lại không ngừng liếc nhìn mình, nụ cười trên mặt Rick càng thêm rạng rỡ. Giống cái của anh thậm chí còn biết thẹn thùng, cô ấy quả thực không giống những giống cái ở đây.

“Được rồi.” Nói xong, Rick xoay một vòng ngay tại chỗ, trên người anh đã xuất hiện một bộ áo dài màu trắng, trông hệt như tiên nhân hạ phàm.