Ếch ba chân khó tìm, chứ đàn ông hai chân thì thiếu gì?
Chỉ là một gã đàn ông cặn bã, bội bạc, đá quách đi cho rồi, lại còn nghĩ ra cái kế ngu ngốc này, kết quả hại chết cả mình và con trai.
Thế này thì hay rồi, mình và con trai chết sạch, coi như nhường chỗ cho con giáp thứ mười ba.
Nghĩ thôi đã thấy bực bội!
Quan trọng nhất là, thuốc trừ sâu còn trong dạ dày hai mẹ con! Khó chịu muốn chết!
Ninh Hạ vội vàng đưa tay móc họng.
Ninh Hành thấy vậy cũng làm theo.
Lập tức, trong phòng vang lên tiếng nôn khan liên tiếp.
Trong phòng toàn mùi khó ngửi, hai mẹ con nôn đến mức mặt mày tái mét, bụng cũng không dễ chịu gì, cứ quặn đau từng cơn.
"Không được, chúng ta phải đến bệnh viện ngay."
May mà nhặt lại được cái mạng, đừng để mất toi.
Ninh Hành quệt nước mắt do nôn khan mà chảy ra, hỏi: "Chúng ta có tiền không?"
Nguyên chủ, bố chồng mỗi tháng phát lương xong, đều giao cho bà Lý, nguyên chủ đến một xu cũng không được nhìn thấy.
Ninh Hạ nghĩ đến tính mạng nhỏ bé của mình có thể không giữ được bất cứ lúc nào, xác định trong sân không có ai, liền nói: "Đi, chúng ta đi kiếm tiền!"
Tiền của nhà họ Lý đều bị bà Lý giữ, bà ta cũng không thể nào lúc nào cũng mang theo bên người, chắc chắn là giấu ở đâu đó trong phòng bà ta.
Ninh Hành mắt sáng lên: "Chỗ bà Lý giấu tiền, con biết! Có lần bà ta giấu tiền, bị nguyên chủ của thân xác này nhìn thấy, đi, con dẫn mẹ đi."
Hai mẹ con thẳng tiến đến phòng của bà Lý.
Bà Lý là người cẩn thận, nguyên chủ và con trai bỏ mạng, biết nhà họ Trương sẽ đến làm loạn, cho nên đã khóa cửa phòng mình lại từ trước.
Ninh Hành tính tình nóng nảy, vừa thấy cửa khóa, lập tức nói muốn đi tìm búa.
Ninh Hạ kéo cậu ta lại, "Không cần phiền phức như vậy, xem mẹ đây."
Nói xong, cô tháo chiếc kẹp tóc trên đầu xuống, bẻ thẳng chiếc kẹp tóc ra, sau đó đút vào ổ khóa, xoay trái xoay phải mấy cái, khóa liền mở.
Ninh Hành kinh ngạc, "Mẹ, mẹ còn biết cả nghề này à?"
Ninh Hạ bình tĩnh gập đôi chiếc kẹp tóc lại rồi cài lên đầu, "Đây gọi là có nhiều tài lẻ thì không sợ chết đói!"
Thật ra là hồi trẻ cô hay quên, thường xuyên quên mang chìa khóa. Cho nên cô đã tìm người dạy cho mình cách mở khóa, tiết kiệm được không ít tiền thuê thợ mở khóa.
"Bà Lý giấu tiền ở đâu? Nhanh lấy tiền rồi chuồn thôi, không lát nữa bọn họ về, chúng ta không đi được đâu."