Ngày mai là cuối tuần được nghỉ, tranh thủ hôm nay cày thêm vài cái!
"Người dùng phàn nàn bản đồ thiếu đạo đức chỉ đường đến cống thoát nước làm người ta bơi qua. Bản đồ thiếu đạo đức nói sẽ kiểm tra lại lộ trình, nhưng tất cả những lộ trình được chỉ dẫn đều đã có người đi qua."
[Yêu quái đại bàng đầu hổ lâu rồi không di cư nên quên đường, mở bản đồ thiếu đạo đức chỉ đường bay thẳng qua, rồi bị AI ghi nhận tạo ra một lộ trình kỳ lạ.]
Chiêm Ngôn: Phụt.
Có cách nào khác đâu? Người ta là động vật được bảo vệ cấp quốc gia.
...
Chiêm Ngôn tranh thủ hóng chuyện ở phim trường.
Buổi chiều Lăng Vũ Đằng cuối cùng cũng không nhịn được nên đến phim trường.
Người này diễn xuất kém, nhân phẩm cũng không ra gì, nhưng ánh mắt rất tốt, có thể nhìn ra loại vai diễn nào hút fan. Anh ta dựa vào diễn xuất dở tệ không thuộc lời thoại và khuôn mặt cũng tạm được mới nổi tiếng.
Tuy Hạ Nguyệt Huyền khó tính, nhưng trình độ sản xuất phim của cô ấy rất cao. Trên mạng vẫn còn lan truyền câu nói "Phim của Minh Đường sản xuất chắc chắn là phim hay".
Phim hay dễ tạo ra nhân vật kinh điển, mà lợi ích do một nhân vật kinh điển khó quên mang lại cho diễn viên là không cần phải nói.
Công ty điện ảnh và truyền hình Minh Đường sản xuất đã tạo ra không ít phim kinh điển, Lăng Vũ Đằng nhắm vào điều này.
Gần đây anh ta vừa đảm nhận vai chính trong một bộ phim cổ trang, sau khi phát sóng lại bị chê bai thậm tệ.
Bây giờ Lăng Vũ Đằng đang rất cần một vai diễn có thể giúp anh ta giữ vững độ nổi tiếng và lượng fan. Hình tượng của vai diễn này rất tốt, chỉ là đất diễn quá ít.
Đóng loại vai nhỏ này đối với anh ta mà nói là hạ thấp địa vị, theo kiểu fan hay nói là vào đoàn làm phim với danh nghĩa diễn viên khách mời, không ngờ bây giờ chỉ thêm cho anh ta chút đất diễn mà cũng kì kèo...
Cả buổi sáng không thấy tin tức gì, Lăng Vũ Đằng không nhịn được nữa, chủ động đến phim trường. Sau đó liền thấy đoàn làm phim đã bắt đầu quay cảnh của vai diễn của anh ta rất khí thế.
Lăng Vũ Đằng kinh ngạc.
Sao bọn họ dám tự ý thay đổi anh ta?! Sau lưng anh ta còn có nhà đầu tư chống lưng!
Sau khi kinh ngạc, Lăng Vũ Đằng vô cùng tức giận, anh ta nhìn thấy bóng lưng một người mặc trang phục của mình từ xa, liền sải bước đi đến.
Anh ta muốn xem xem ai dám cướp vai diễn của anh ta!
Mọi người trong đoàn làm phim không ngờ lại có người xông vào, nhất thời sơ suất đã để anh ta xông vào được.
Lăng Vũ Đằng hất cằm: "Anh..."
Chiêm Vân Khai quay đầu lại. Lăng Vũ Đằng bị khuôn mặt này làm cho kinh ngạc.
Chiêm Vân Khai liếc nhìn anh ta, bình thản ra lệnh: "Ra ngoài."
"Vâ... Vâng." Lăng Vũ Đằng vội vàng lui ra.
Đạo diễn Lưu đứng bên cạnh tiếc nuối xoa mặt, thở dài với phó đạo diễn: "Cậu nói xem lúc nãy ông ấy quát Lăng Vũ Đằng khí thế ngời ngời như vậy! Sao đến lúc đọc lời thoại lại khô khan như AI thế?"
Sau khi rời khỏi phim trường, Lăng Vũ Đằng đột nhiên hoàn hồn.
"Không đúng! Sao mình lại ra ngoài?"
Anh ta đến để thảo luận về vai diễn này với đoàn làm phim mà!
Trợ lý im lặng.
Ai biết sao anh ta lại đột nhiên mất trí nhớ mà đi ra ngoài? Dù sao bây giờ người ta cũng không cho vào nữa rồi.
Chiêm Ngôn hài lòng xem xong bộ phim giải trí của ba cậu.
[Chúc mừng bạn lại thành công trốn việc cả ngày.]
Chậc. Chiêm Ngôn tắt hệ thống hóng hớt, tan làm về nhà hâm nóng thịt kho tàu, rồi nấu thêm một nồi cơm, chan nước sốt thịt kho tàu đậm đà, còn có món rau trộn giòn ngon mua ở siêu thị.
A! Cuộc sống…