Ông ấy quyết định, chỉ cần trình độ lời thoại của Chiêm Vân Khai không quá tệ thì ông ấy sẽ dùng! Không được thì dạy ông từng câu một! Ngữ điệu, phát âm đều không cần ông chỉnh sửa, cứ để ông bắt chước theo, chỉ cần bắt chước được bốn năm phần cũng được!
Chiêm Vân Khai liền đối đáp với đạo diễn Lưu.
Trình độ diễn thoại của ông rất tệ - chủ yếu là do Yêu Vương bệ hạ cũng chưa từng trải qua những khổ sở lăn lộn, ông luôn là người thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, tất nhiên, từ trước đến nay chỉ có người khác vỡ nát.
Chiêm Vân Khai bắt đầu đọc lời thoại không chút cảm xúc, giống như giọng nói AI thời kỳ đầu, rất lưu loát, nhưng không có chút cao trào nào.
Khuôn mặt rất đẹp của ông lại không có biểu cảm gì, chỉ cần nhấc mí mắt lên, ánh mắt sáng ngời, khí chất kinh người, rất phù hợp với thiết lập nhân vật.
Đạo diễn Lưu đối đáp thoại được một lúc liền bắt đầu ôm ngực, bị khuôn mặt với khí chất bức người này và giọng điệu đều đều làm cho khó chịu.
Ông ấy khó chịu đến mức vặn vẹo, bèn cúi đầu chỉ nhìn kịch bản không nhìn người, nhưng lại không nhịn được ngẩng đầu lên thưởng thức vẻ đẹp, rồi lại bị vặn vẹo ôm ngực.
Đạo diễn Lưu đối được vài đoạn thì không hành hạ bản thân nữa, cười ha hả đặt kịch bản xuống, khen ngợi Chiêm Vân Khai một trận: "Tốt lắm tốt lắm, học lời thoại nhanh thật! Sáng nay còn nói không có thời gian học lời thoại, phải đọc 12345 làm tôi l*иg tiếng cũng khó, nếu khán giả thấy khẩu hình không khớp chẳng phải là lừa khán giả sao? Tìm người l*иg tiếng chắc chắn không có vấn đề gì. Tối nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chúng ta bắt đầu quay!"
Đây đều là tin tức tối qua.
Chiêm Ngôn dựa theo tin tức tìm kiếm các từ khóa, trong thời gian làm việc buổi sáng đã bổ sung đầy đủ phần tiếp theo của tin tức.
[7 giờ sáng, Lăng Vũ Đằng tự tin nói với trợ lý: "Không cần vội, đợi bọn họ gọi điện đến đồng ý yêu cầu của tôi rồi hãy đi."]
[8 giờ sáng, Lăng Vũ Đằng đặt điện thoại bên cạnh, tự tin nói với trợ lý: "Đừng vội, bọn họ chắc chắn đang bàn bạc xem nên sửa kịch bản cho tôi thế nào."]
[9 giờ sáng, Lăng Vũ Đằng cứ nửa tiếng lại xem điện thoại một lần, cười lạnh nói với trợ lý: "Bọn họ còn vài cảnh quay của người khác, tôi thấy cũng sắp quay xong rồi đấy."]
[10 giờ sáng, Lăng Vũ Đằng cứ mười phút lại xem điện thoại một lần, hừ lạnh với trợ lý: "Bọn họ chỉ là muốn câu giờ thôi! Tôi xem ai kiên trì hơn!"]
Chiêm Ngôn vừa ăn trưa vừa xem tin tức, nhìn ba cậu tung hoành ngang dọc trên phim trường qua phiên bản chữ.
Vai diễn này có vài cảnh đánh nhau, diễn viên trẻ nổi tiếng đến quay vừa phải học động tác vừa phải dùng diễn viên đóng thế, việc điều chỉnh ống kính rất phiền phức. Ba cậu có thể trực tiếp diễn, dùng khả năng nhìn một lần là học được để chinh phục chỉ đạo võ thuật.
Chiêm Ngôn xem tin tức của ba cậu như một bộ truyện giải trí trong giới giải trí.
Ba cậu có thể xách một bao gạo 50 cân bằng một tay mà không thở dốc. Hồi nhỏ cậu và chị mình lén chạy ra ngoài chơi, ba cậu chống tay một cái đã nhảy qua bức tường cao hơn hai mét, nhẹ nhàng như bay.
Vì vậy, ba anh em cậu từ nhỏ đã biết, nghịch ngợm cũng được, nhưng phải có chừng mực. Nếu vượt quá giới hạn, chọc giận ba cậu đến mức ra tay đánh người thì bọn họ không chịu nổi sức mạnh đó đâu.
Khi không có việc gì, thời gian nghỉ trưa ở tòa soạn khá dài, Chiêm Ngôn gọi điện thoại cho mẹ: "Mẹ, khoảng mấy giờ mẹ xong việc về nhà ạ?"