Phế Hậu Hiện Đại Phát Sóng Trực Tiếp Hằng Ngày

Chương 18: Nam chính xuất sắc nhất

“Xem ra đúng là cách này rất hiệu quả!” Tiêu Trạch nhớ lại lúc Tần Kiểu mua trái cây trên "màn hình hát sóng trực tiếp”, đúng thật là trái nào cũng no đủ tràn đầy, màu sắc bắt mắt.

“Còn có cách này càng hay hơn.” Lưu Tử Nghĩa thấy Tiêu Trạch không khó chịu thì nói tiếp cách tiếp theo: “Hoa cũng có đực cái, hoa đực và hoa cái kết hợp sẽ tạo ra quả. Nếu có thể phân biệt đực cái, kết hợp chúng lại với nhau thì sẽ nâng cao năng suất và tạo ra nông sản có phẩm chất cao hơn.”

Không biết Tiêu Trạch nghĩ tới cái gì, mặt hắn tối sầm: “Sách của người từ đâu mà có?”

Lưu Tử Nghĩa không biết tại sao tự dưng thiên tử lại nổi giận, vừa mới hứng khởi, hắn còn tưởng rằng đây là sách tốt lọt vào mắt xanh của hoàng thượng.

“Sách này thần được một đứa nhỏ không biết tên tặng cho…”

“Nói dối!” Tiêu Trạch quát.

Lưu Tử Nghĩa vội vàng quỳ xuống nhận tội, xác thật là được một đứa nhỏ đưa tặng.

Mặt Tiêu Trạch xanh lét: “Hôm nay phạt ngươi nửa năm bổng lộc! Ngươi đến Giang Nam cứu tế, nếu không làm xong thì khỏi quay về.”

Nói xong, hắn cầm cuốn 《Cách làm nông》 rồi hồi cung.

Trên đường về, Tiêu Trạch ngồi trên ghế trong xe, tâm trạng không tốt lên nổi.

“Trần công công, trẫm là hôn quân chăng?” Tiêu Trạch hỏi.

Trần công công nói: “Hoàng thượng thức khuya dậy sớm, vì giang sơn xã tắc không ngại cực khổ. Nếu như vậy là hôn quân thì từ xưa đến nay không có minh quân.”

Tiêu Trạch nói: “Chẳng lẽ không phải vì trẫm không nhìn trước đại cục, không biết nhìn người mới khiến cho Giang Nam ngập lụt, bá tánh thất thu?”

“Hoàng thượng, cho dù vua Nghiêu Thuấn còn kế vị cũng không thể đảm bảo lúc nào cũng mưa thuận gió hòa. Huống chi, Hoàng Thượng đã phái Lưu đại nhân đi dẹp lũ ở Giang Nam không phải sao? Nếu vậy chắc chắn sẽ có kết quả tốt.”

“Hừ, ngươi có thấy cách của Tần thị tốt không?”

“Chuyện này…” Trần công công cười nói: “Hoàng thượng biết dùng người, không so đo hiềm khích, ngài thánh minh để cho Lưu đại nhân lấy công chuộc tội.”

Tiêu Trạch cười trào phúng.

Lưu Tử Nghĩa to gan, dám dâng lên cách của nữ nhân Tần Kiểu. Tần Kiểu lòng người dạ thú chỉ có mỗi ngoại hình mê hoặc lòng người. Nàng ta cho rằng không để tên họ thì hắn sẽ không biết ai viết sao. Hắn nương theo ánh đèn mà thái giám cầm, lật lật mấy trang. Nhìn thấy phương pháp lai tạo ở mấy trang sau, sắc mặt hắn càng lúc càng khó coi.

Nữ nhân Tần Kiểu không biết liêm sỉ, trên giấy viết lời lẽ dơ bẩn, đường ngang ngõ tắt thì thôi đi lại còn đưa cho nam nhân bên ngoài đọc!

Tiêu Trạch cảm thấy cả người xanh lè, hắn oán hận ngước nhìn màn hình phát sóng trực tiếp, nữ nhân kia chưa ngủ mà đang ôm di dộng lướt xem.

Tần Kiểu xem Bùi Ngọc Sơ một đêm, biết được 10 giờ đêm nay có giải thưởng Kim Lan lại mở "màn hình phát sóng trực tiếp" lên.

Bùi Ngọc Sơ diễn bộ 《Phép tắc săn thú》, là nam chính được vinh danh. Đây là lần thứ ba anh nhận giải ảnh đế Kim Lan, các fan hâm mộ đều ngước nhìn mong ngóng.

[Đêm nay chồng sẽ xuất hiện đúng không? Đúng không vậy? Nhà đài nói một tiếng đi, gấp không đợi nổi rồi]

[Chắc là sẽ xuất hiện, dù sao cũng là giải Kim Lan, không phải giải xoàng.]

[Đã hai tháng tôi chưa thấy chồng rồi, ngoài đóng phim ra ảnh không đi đâu hết, phần lớn thời gian đều ở ẩn khiến người mong ngóng như tôi đây phải nhọc lòng. Mỗi lần chồng xuất hiện mừng như được ăn Tết vậy.]

[Đêm nay hội trường giải Kim Lan rất đông đúc, không hổ là bạch nguyệt quang quốc dân của giới showbiz, một nhóm nữ minh tinh người sau ăn mặc còn đẹp hơn người trước.]

Tần Kiểu soát rất nhiều thiệp nhưng không thấy có Bùi Ngọc Sơ, đành phải về lại hội trường phát sóng trực tiếp.

MC nữ tươi cười gọi tên nam chính xuất sắc nhất đạt giải Kim Lan: “Chúc mừng bạch nguyệt quang quốc dân trong lòng nữ giới toàn showbiz — lão sư Bùi Ngọc Sơ đoạt được giải Kim Lan!”

Giọng MC ngưng lại, toàn phòng phát sóng trực tiếp bị tấn công bởi bình luận spam.

[Quả nhiên là đàn ông tôi nhìn trúng, quá giỏi]

[Chúc mừng Bùi lão sư! Lão sư danh xứng với thực!]

[Chồng ơi em yêu anh!]

[aaaaa~]

[Bùi Ngọc Sơ! Bùi Ngọc Sơ!]

Tần Kiểu kích động đến mức ngồi dậy, nhấn mở bình luận, ngón tay trắng như ngọc kích động run rẩy.

Tiếp theo, Tiêu Trạch ngồi trên ghế trong xe thấy Tần Kiểu gửi một dòng chữ: [Chúc mừng chồng! Chồng giỏi nhất!]