Tuyệt Thế Tiểu Oan Loại

Chương 7

Trong lòng Lạc Nhân Ấu như có lửa nóng, người sau lưng nàng gọi hắn là tướng quân, vậy đội kỵ binh này đều là người của hắn ư?

Đây không phải là lão đại tự đưa bản thân đến cửa nhà mình sao!

Sau khi mở mắt ra, đầu óc Lạc Nhân Ấu cũng thanh tỉnh đôi chút, xung quanh nàng hết thảy đều xa lạ. Nàng không có người thân hay bạn bè ở bên cạnh nên phải tìm một gia đình khá giả để sống.

Nên là...

Lạc Nhân Ấu nhìn người đàn ông càng ngày càng đến gần, hai mắt nàng tỏa sáng, giòn tan kêu lên hai tiếng: "Ba ba!"

Đội kỵ binh bốn phía bỗng nhiên trở nên yên lặng, toàn bộ đại quân đột ngột dừng lại.

Những chiến binh mặc áo giáp xung quanh đều quay đầu lại nhìn, nhưng vì bị mũ giáp che chắn nên không thể thấy rõ nét mặt của bọn họ.

Đồng tử của người đàn ông sau chiếc mặt nạ khẽ co rút lại, hắn đưa tay kéo con ngựa một mét năm quay người bỏ đi.

Lạc Nhân Ấu duỗi cánh tay ngắn ngủi của mình lên níu hắn lại.

Nữ tướng đang ngồi trên lưng ngựa cùng cô hoảng sợ, vội vàng cởi sợi dây trói trên người nàng sau đó ra lệnh cho con ngựa tăng tốc, nâng nàng lên cao lao về phía trước.

"Tướng quân! Tướng quân! Con gái của ngài! Con gái của ngài..."

Tiếng hét vang lên rất to khiến tai Lạc Nhân Ấu muốn ù đi.

Con ngựa khổng lồ dưới chân di chuyển rầm rập như một trận động đất, cơ thể nàng bị nữ tướng kia nâng lên cao trên không trung, như thể nàng là chú sư tử con Simba trong phim "Vua Sư Tử".

Dạ Từ thật sự muốn chửi thề, vì hắn không đáng phải nhận cái tên rắc rối rơi từ trên trời xuống này.

Ai là cha của ngươi chứ? !

Nhưng nữ tướng kia lại tin là thật, cố gắng đuổi theo, nàng ta hoảng loạn đẩy Lạc Nhân Ấu vào trong lòng Dạ Từ, như ném một củ khoai lang nóng bỏng tay đi vậy.

Nữ tướng còn nghiêm túc hét lớn: "Tướng quân! Con gái của ngài thì ngài tự lo lấy!"

Dưới chiếc mặt nạ, biểu cảm của Dạ Từ vô cùng phức tạp, hắn đột nhiên vươn tay vỗ mạnh vào mông của Lạc Nhân Ấu.

Bốp!

Nữ tướng hô to: "Tướng quân! Nàng còn nhỏ không thể chịu nổi lực đánh như vậy của ngài đâu!"

Nhưng khi mới nói được một nửa liền dừng lại, kinh ngạc cúi đầu nhìn đứa nhỏ.

Vậy mà cái mông không bị nát sao? Cơ thể cũng không có gãy sao?

Phải biết là tướng quân Dạ Từ nổi tiếng với sức mạnh vô cùng cao cường, hắn từng gϊếŧ chết một con thú khổng lồ chỉ bằng một cái tát, thậm chí còn có thể cho nổ tung một toà thành chỉ bằng một cú đấm.

Với sức lực đó mà đánh lên người một con nhóc non nớt như vậy sẽ không có việc gì xảy ra chứ?

Dạ Từ cũng rất lấy làm lạ, vì sao một đánh xuống mông này mà con bé lại không khóc?

Hắn lật ngược nàng lại, phát hiện ánh mắt Lạc Nhân Ấu có hơi trống rỗng, nàng thật sự không khóc.

Nữ tướng nhíu mày: "Tướng quân! Ngài đánh con gái ngài ngốc luôn rồi! Ngài cũng quá nhẫn tâm rồi! Tướng quân, ngài..."

Dạ Từ: "Ngậm miệng!"

Nữ tướng: "...Vâng, thưa tướng quân."

Lúc này Lạc Nhân Ấu không phải không cảm thấy đau, mà là do nàng đang trong trạng thái vui vẻ chưa từng có.

Nàng tự hỏi hệ thống này dùng để làm gì, hoá ra tác dụng của nó nằm ở đây!

【Biên Cốc biểu thị sự kinh ngạc, điểm tích lũy +5】

【Yến Phù Đồng tò mò, điểm tích lũy +2】

【Dạ Từ tâm trạng dao động thất thường, điểm tích lũy +1】

【...】