Sau Khi Xuyên Sách Đại Lão Huyền Học Dựa Vào Livestream Mà Thắng Lớn

Chương 13

"Ngày hôm qua, người tên Thanh Phong mà em xem bói trên livestream đã bị lập án và chuẩn bị rời khỏi nhà."

Nghe Vương Lệ Nhân nói vậy, Tô Liên Y mới nhớ lại chuyện này.

Nhưng cô cũng chỉ biết phần nào thông tin từ miệng của Cố Lý, sau đó không còn nắm được diễn biến chi tiết.

Dù sao, cũng chẳng liên quan gì đến cô, cô chỉ là một người kiếm tiền từ việc xem bói mà thôi.

"Cũng tốt đấy chứ, cô ấy đã hiểu rõ tình hình đang lan truyền, đúng lúc dùng sức ép dư luận hướng về phía bố mẹ và em trai mình. Như vậy cũng không cần quá lo lắng họ sẽ làm điều gì quá đáng, ít nhất cô ấy có não."

Tô Liên Y nói một cách nhẹ nhàng khiến Vương Lệ Nhân mất hứng nói tiếp về chủ đề này. Cô ấy chuyển chủ đề: "Còn về thân phận của cô gái chưa đủ tuổi thành niên đó, hình như đã bị người ta tìm ra rồi, em có chú ý không?"

"Thân phận của Cố Lý sao?"

Tô Liên Y nhướn mày, có chút bất ngờ.

"Đúng vậy, là em gái ruột của tổng giám đốc Tập đoàn Cố thị, là viên ngọc quý được nhà họ Cố nâng niu trên đỉnh đầu." Vương Lệ Nhân nói xong, hạ giọng: "Đây có thể là cơ hội để em trở lại showbiz. Nếu em có chút quan hệ với thiên kim nhà họ Cố, công ty đòi em bồi thường vi phạm hợp đồng cũng không dám ngang ngược như thế nữa, mà em cũng có thể dùng điều này làm đòn bẩy để kéo dài thời gian thanh toán."

Lo sợ Tô Liên Y không hiểu, Vương Lệ Nhân giải thích thêm: “Em vốn chỉ bị bôi đen vì tội kiêu căng giành giật tài nguyên, chứ không phải là trốn thuế hay dính dáng đến chất cấm. Việc bị dồn ép thế này là do nhà họ Tô cắt đứt mọi liên hệ với em, các công ty thương hiệu muốn tạo mối quan hệ với nhà họ Tô nên mới ép em đến mức này.”

Tô Liên Y dù có ngốc cũng đã hiểu rõ.

Nguyên chủ đã bị "gậy ông đập lưng ông". Trước đây nguyên chủ từng chèn ép Tô Thanh Nguyệt, giờ thì bị đám "cuồng sủng nữ chính" nhà họ Tô hợp lực với các công ty áp chế ngược lại.

"Vậy nên, chị muốn em lợi dụng Cố Lý để các thương hiệu không dám ngang ngược với em nữa? Sau đó, nhận thêm vài bộ phim để làm cú lội ngược dòng?"

"Đúng vậy!"

"Không làm."

Tô Liên Y từ chối dứt khoát khiến Vương Lệ Nhân chưa kịp phản ứng: "Đúng rồi... Không đúng! Em vừa nói gì?"

"Mượn thế tấn công thì được, nhưng nói là lợi dụng thì không cần thiết." Tô Liên Y cầm lấy cốc cà phê của Vương Lệ Nhân, uống một ngụm: "Chẳng lẽ ngoài tin tức về Thanh Phong và Cố Lý, không còn tin gì khác à?"

Vương Lệ Nhân ngơ ngác, sau đó bực bội mắng: "Tin gì nữa? Với lại, muốn uống thì tự đi gọi!"

Sau khi đặt cốc cà phê xuống, Tô Liên Y lướt qua câu nói sau của Vương Lệ Nhân: "Ví dụ như... tin tức về việc ông cụ nhà họ Cố được em cứu tỉnh."

Vương Lệ Nhân: !!!

Cô ấy vừa nghe được tin tức động trời gì thế này?

Chẳng lẽ đây là ảo tưởng từ những giấc mơ "một bước lên tiên" của Tô Liên Y?

Bên ngoài ai ai cũng biết rằng ông cụ nhà họ Cố đã nằm liệt trên giường gần ba tháng, tất cả thiết bị y tế cũng không cứu nổi ông tỉnh lại.

"Không tin à?"

"Không tin!"

Tô Liên Y quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Không tin thì cứ đợi xem, hơn nữa, em đảm bảo không cần sự giúp đỡ của nhà họ Cố, em vẫn có thể trả hết nợ."

Theo ánh mắt của Tô Liên Y, Vương Lệ Nhân nhìn thấy có ba người bước ra từ một chiếc xe ô tô màu đen, hai nam một nữ, trong đó người phụ nữ chính là Cố Lý.

Tô Liên Y vẫy tay về phía Cố Lý, rồi thấy Cố Lý chạy ào tới.

Nhưng lại bị Cố Trạm - người toàn thân tỏa ra khí tím - quát dừng lại.

“Họ... đến tìm em à?” Vương Lệ Nhân kinh ngạc.

Tập đoàn Cố thị dưới trướng họ là một trong những công ty giải trí hàng đầu trong nước. Nếu Tô Liên Y thật sự đã cứu sống ông cụ Cố, thì những gì cô ấy nói trước đó, hoàn toàn trở nên thừa thãi.