Nhà xưởng cách nơi này cũng không xa, tính cách của Tống Thanh Tiểu rất cẩn thận nên lúc đi luôn nhớ kỹ đường và phương hướng.
Thế nên lúc này muốn tìm đường trở về cũng không khó, cô chỉ cần giấu xác của Số 6 trước khi những người khác tới và xóa sạch hiện trường thì có thể tăng thêm khả năng sống sót.
Nghĩ tới đây Tống Thanh Tiểu chống tay đứng lên, thân thể cô vẫn còn có chút lảo đảo, bởi vì lúc gϊếŧ người vô cùng căng thẳng nên không thấy gì.
Đến lúc này trong lòng lại vô cùng hốt hoảng, choáng váng hoa mắt, phía trước như xoay mòng mòng nhưng lúc này cô không có thời gian để nghỉ ngơi.
Tống Thanh Tiểu cắn mạnh vào lưỡi một cái để tỉnh táo hơn.
Sau khi xác nhận được phương hướng mình đang đứng thì theo trí nhớ đi về phía nhà xưởng. Một mặt cô tính toán đường đi nước bước tiếp theo, một mặt chú ý mấy tấm thẻ bài kia.
Sau khoảng mười lăm phút thì rốt cục Tống Thanh Tiểu cũng xác định được vị trí của nhà xưởng nhưng còn chưa tới nơi thì những tấm thẻ bài trong đầu đã xảy ra thay đổi lần nữa.
Lá bài thứ ba góc trên bên trái đã bị lật lại, bên trên là hình ảnh người phụ nữ mặc váy đỏ số 8 đang mỉm cười!
Cô ta cùng nhóm với người đàn ông vạm vỡ số 7. Tấm thẻ bài lật lại chứng tỏ số 7 đã ra tay với cô ta. Điều này giống như một tín hiệu, một khi mọi người đã bắt đầu ra tay thì kế tiếp sẽ có nhiều người chết hơn.
Sau khi những đồng đội bên cạnh lần lượt bị gϊếŧ chết thì những người may mắn còn sống sót sẽ hóa thân thành thợ săn đi tìm kiếm con mồi, như vậy cũng có nghĩa là thời gian của Tống Thanh Tiểu không còn nhiều.
Tống Thanh Tiểu trở lại hiện trường, lục trong túi cô bé lấy tiền lẻ, điện thoại di động ra.
Tiền ở chỗ này không có tác dụng gì, cô cất điện thoại di động của cô bé sau đó lấy con chuột đang quấn trên cổ cô bé xuống, hiện giờ con chuột này cũng có thể coi như một món đồ vật.
Làm xong việc đó Tống Thanh Tiểu cố nén sự sợ hãi và buồn nôn kéo xác người đàn ông trung niên số 6 đi.
Sau khi chết thì con người nặng hơn rất nhiều, nhất là nhiệt độ cơ thể của người đàn ông trung niên đang từ từ giảm xuống, thịt béo trên người ông ta đè lên lưng Tống Thanh Tiểu ép cô gần như ngã quỵ xuống đất.
Vết máu trên cổ ông ta nhỏ giọt xuống, rớt trên vai Tống Thanh Tiểu, trên cánh tay, thấm vào bên trong áo sau đó trượt xuống.
Tay của cái xác buông thỏng bên người cô, đong đưa theo bước chân hơn nữa đây còn là người bị cô giết khiến gánh nặng trong lòng Tống Thanh Tiểu tăng lên không ít.
Đoạn đường đi tới nhà xưởng không hề dễ dàng, lúc tới nơi thì sức lực của Tống Thanh Tiểu gần như hết sạch.
Cô ném thi thể người đàn ông trung niên qua một bên sau đó cố sức đẩy nắp một cái chum ra.
Lúc đầu cô còn nín thở, rất sợ trong chum sẽ có thứ gì đó chui ra nhưng sau khi mở nắp thì rất nhanh Tống Thanh Tiểu đã thở phào nhẹ nhõm.
Bên trong đựng một loại chất lỏng gì đó như nước thải, gần nửa lu, dưới ánh sáng mờ tối nhìn có vẻ rất đục.
Tống Thanh Tiểu mất sức của chín trâu hai hổ mới đẩy được thi thể người đàn ông trung niên vào trong chum. Sau khi thi thể rơi vào trong lu thì bọt nước văng lên tung tóe.
Tống Thanh Tiểu đậy nắp lại sau đó bắt đầu xử lý dấu vết lưu lại trên đoạn đường đến đây.
Những chỗ có máu thì lau đi, không lau được thì phủ đất lên còn những chỗ không thể che giấu được thì cũng chỉ có thể làm cho những nơi gần đó giống vậy để đánh lạc hướng nhưng chỉ cần là người sáng suốt thì sẽ nhận ra được chỗ này là nơi có dấu vết ẩu đả nhiều nhất.
Dù là như thế thì Tống Thanh Tiểu cũng không còn cách nào nữa.
Cô không thể chạy trốn, nếu chạy trốn thì sẽ giống như ruồi nhặng mất đầu, rất dễ gặp phải thợ săn mà một khi gặp phải thì dưới tình huống sức lực bị tiêu hao khá nhiều.
Dù có con dao tỷ lệ sống sót của cô cũng không cao như vậy chi bằng ôm cây đợi thỏ, trốn ở chỗ này.
Nơi này tổng cộng có mười mấy cái chum lớn, cái nào cũng có nắp, lại nặng. Nước trong chum cô đã kiểm tra, hẳn là nước bẩn nên nếu muốn tìm ra cô trong những cái chum lớn này trừ khi vận may cực lớn nếu không thì phải cần chút thời gian.
Khoảng thời gian này đủ để cô tranh thủ nghỉ ngơi hơn nữa trong tích tắc khi nắp bị mở thì cô còn có thể nhân cơ hội này tấn công bất ngờ.
Cô lựa chọn một cái chum bên cạnh chum chứa thi thể số 6 sau đó trốn vào rồi đậy nắp lại.
Khi một chút ánh sáng mờ tối bị nắp chum cản lại, không biết là do trong lòng của cô bị ảnh hưởng bởi những nguyên nhân khác hay không.
Cô cảm thấy nửa người đang ở dưới nước lạnh thấu xương giống như muốn nhắc nhở một khi cô thất bại thì rất có thể nơi này chính là mồ chôn của cô.
Sau khi xác nhận quần áo, tóc không lộ ra ngoài thì Tống Thanh Tiểu mới bắt đầu chú ý lời nhắc nhở trong đầu.
Trong lúc cô không chú ý thì những thẻ bài đã bị lật lại hơn phân nửa!
Thẻ bài của cô bé số 1, người đàn ông trung niên số 6, người phụ nữ mặc váy đỏ số 8, thiếu niên số 6, thậm chí ngay cả Chu Kính số 3 cũng đã bị lật lại.