Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Mềm Mại Lại Bị Cưỡng Chế Ái

Quyển 1 - Chương 5: Bị cưỡng chế yêu sau khi vứt bỏ trúc mã lựa chọn trời giáng

Lâm Hà Y khép lại quyển sách đặt trên đùi mình, cô rất muốn đáp lại anh bằng một nụ cười rạng rỡ, nhưng lúc này mới phát hiện ra chuyện nhỏ như vậy mà cô cũng làm không được, chỉ biết kéo khóe miệng đang co rúm ra.

Nhìn không giống như đang cười mà càng giống dây thần kinh trên mặt bị co giật, trông rất hài hước lại kỳ cục.

Lương Hoài Cẩn là bạn tốt của Lâm Hà Y, anh cũng là hàng xóm kế bên nhà cô, bọn họ quen biết nhau từ khi còn nhỏ.

Tính cách Lương Hoài Cẩn hoàn toàn trái ngược với Lâm Hà Y.

Trái ngược với tính cách rụt rè, tự ti, nhút nhát của Lâm Hà Y thì Lương Hoài Cẩn lại nhiệt tình, cởi mở, năng nổ, rộng rãi.

Mỗi lần Lâm Hà Y gặp phải người lạ cô sẽ khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay đều đổ mồ hôi, cũng không biết nói gì mới tốt, thì Lương Hoài Cẩn lại nhanh chóng làm quen nói chuyện trời nam đất bắc với những người bạn mới, một người cởi mở như anh có thể làm bạn với tất cả mọi người.

Lâm Hà Y từng nghĩ tới, nếu như cô không quen biết anh từ khi còn nhỏ, có lẽ cô sẽ không bao giờ trở thành bạn tốt của anh.

“Được rồi được rồi, đừng không vui nữa, em mau ăn măng cụt đi!”

Lương Hoài Cẩn lột xong một quả măng cụt liền đưa thịt quả trắng nõn đến bên miệng cô.

Cô do dự vài giây mới mở miệng cắn một chút, thịt quả chua ngọt quả thật đã xóa tan mọi buồn khổ trong lòng cô.

Hôm nay thứ tư, theo lý mà nói Lương Hoài Cẩn phải đến trường đi học, nhưng anh lại xuất hiện ở đây.

Giống như từ nhỏ đến lớn đều như vậy, mỗi khi cô thấy đau lòng hay bị tổn thương, mặc kệ cô có nói hay không, Lương Hoài Cẩn tựa như đều có thể biết được, sau đó sẽ xuất hiện như một anh hùng đến an ủi cô.

Cho nên cô muốn cảm ơn ông trời đã ban cho cô một người bạn tốt như vậy, cô nghĩ nếu có một ngày cô thật sự biến mất khỏi thế gian này có lẽ vẫn còn có một người nhớ đến cô.

“Đi, tôi dẫn em ra ngoài hóng gió.”

Lương Hoài Cẩn đỡ Lâm Hà Y dậy, sau đó ngồi xổm xuống trước mặt cô, ý bảo cô nằm sấp trên lưng anh.

Lương Hoài Cẩn cõng cô lên, tay anh rất vững, khi cô nằm sấp trên lưng anh cũng không có cảm giác xóc nảy.

Cánh tay phải của anh nâng cả người cô lên, rất cẩn thận tránh va vào đầu gối chưa lành của cô.

Theo lý mà nói cô vừa làm phẫu thuật xong hơn một tuần, không nên đi chạy nhảy với anh như vậy, nhưng từ nhỏ đến lớn cô đều không thể từ chối được anh.

Bởi vì anh là người bạn tốt nhất mà cô có.