Bệnh Nhân Tâm Thần Trở Thành Vạn Nhân Mê Trong Thế Giới Phế Thổ

Chương 29: Lươn điện?

[Vận xui cấp một 30/250.]

Khoảnh khắc bị ngã xuống, biểu cảm của Cố Á trở nên trống rỗng. Cảm giác quen thuộc này...

Một luồng cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ ập đến. Những chuyện xảy ra chiều hôm qua hiện lên trong đầu cậu ta như một bộ phim. Cậu ta bắt đầu hoảng sợ, cố gắng giãy giụa, muốn nắm lấy thứ gì đó để đứng dậy.

[Vận xui cấp một 31/250.]

Dư Tinh cảm nhận được bàn tay của Cố Á đang túm loạn xạ trên người mình. Khung đối thoại về tiến trình của vận xui cấp một liên tục nhảy ra trước mắt cô. Tuy nhiên, cô không bận tâm đến điều đó, vì trong đầu cô nghĩ rằng Cố Á lại đang bày trò gì đây. Chẳng lẽ cậu ta định chơi trò nhập vai?

“Bảo bối à.” Dư Tinh thở dài bất lực: “Được rồi, cậu muốn chơi gì tớ cũng sẽ phối hợp với cậu. Ai bảo tớ thích cậu chứ? Nhưng cậu phải thả tớ ra trước đã.”

Nghe những lời này, Cố Á càng thêm kích động. Cậu ta vất vả đứng dậy, thân hình vẫn chưa vững đã vội vàng dùng hết sức đẩy mạnh Dư Tinh một cái, như muốn lập tức kéo giãn khoảng cách giữa hai người.

Nhưng lúc này, Dư Tinh không chỉ có một mình. Người đàn ông kia vẫn đang đỡ cô.

Bị Cố Á dùng toàn bộ sức lực đẩy, người đàn ông không kịp phòng bị nên bước chân loạng choạng. Thực ra, việc này không phải là vấn đề lớn vì thân hình anh ta rất cường tráng, còn Cố Á chỉ là một cậu thiếu niên, không thể khiến anh ta ngã. Chỉ cần lùi vài bước là có thể đứng vững.

Nhưng vấn đề là phía sau anh ta không phải mặt đất, mà là hồ nước nhân tạo trong công viên.

Thế nên, chỉ sau ba bước lùi, anh ta liền hụt chân và “tõm” một tiếng, rơi thẳng xuống hồ.

Dư Tinh rơi xuống đất, lăn vài vòng, đám cỏ trói chặt cô cũng bung ra. Cố Á không để ý đến cô, cậu ta chạy đến bên bờ hồ, nhìn người đàn ông đang chới với dưới nước, hỏi:

“Này! Anh ổn chứ?”

Người đàn ông chỉ hoảng loạn trong giây lát rồi chuẩn bị trèo lên bờ. Cố Á vươn tay ra. Người đàn ông vừa định nắm lấy tay cậu ta thì đột nhiên biến sắc, cố gắng cảnh báo:

“Đừng chạm vào tôi...”

Nhưng lời còn chưa dứt, Cố Á đã nắm lấy tay anh ta.

Ngay khoảnh khắc đó, biểu cảm của Cố Á lập tức đông cứng, đầu óc cũng hoàn toàn trống rỗng.

Tình hình của người đàn ông cũng chẳng khá hơn. Trong lúc chìm xuống nước, anh ta trông thấy một sinh vật dài, phát ra ánh sáng xanh lam lấp lánh bơi qua ngay trước mặt.