Con Ma Trong Căn Nhà Đang Sống Là Bạn Trai Tôi

Chương 10

Hiện giờ các cô gái trẻ tuổi đều thích kiểu đàn ông như cún con, anh ta là một người nổi tiếng trên mạng nên càng hiểu điều này hơn người bình thường.

Nhưng chiêu này không có tác dụng với Úc An.

"Năng lực làm việc của tôi bình thường. Nếu anh thực sự có vấn đề thì nên nhờ trưởng phòng của tôi sẽ nhanh hơn." Úc An nói rồi lấy điện thoại ra: "Anh cần phương thức liên lạc không? Tôi có thể cho anh."

Triệu Lâm Nhiên: "..."

Cô gái này sao vậy? Không lẽ không thích trai đẹp?

Thấy Úc An có vẻ thật sự định đưa số trưởng phòng, Triệu Lâm Nhiên vội vàng ngăn cản: "Chút chuyện nhỏ thế này làm sao dám làm phiền trưởng phòng chứ, dù sao trưởng phòng cũng rất bận..."

Úc An ngừng lại: "Thật không?"

"Thật!" Triệu Lâm Nhiên gật đầu lia lịa.

"Vậy cũng đừng làm phiền tôi, tôi bận như trưởng phòng." Úc An nhẹ nhàng nói tiếp.

Triệu Lâm Nhiên sững sờ: "Hả?"

Úc An không muốn khách sáo với anh ta nữa, cô cất điện thoại và quay người rời đi.

*

Mấy ngày sau đó, Triệu Lâm Nhiên không còn làm phiền Úc An nữa, nhưng lại có một số đồng nghiệp nữ cùng phòng ban chạy tới hỏi Úc An về Triệu Lâm Nhiên.

Chủ yếu là hỏi về mối quan hệ giữa hai người, cũng như anh ta đã có bạn gái chưa.

Úc An chỉ nói các cô tự đi hỏi anh ta đi, sau đó cô lục lại số của Triệu Lâm Nhiên từ danh sách bị chặn và gửi cho họ.

Các đồng nghiệp nữ cảm ơn cô rất nhiều, còn mời cô uống trà sữa vài lần.

Úc An không quan tâm Triệu Lâm Nhiên có âm thầm mắng cô hay không, dù sao cô cũng uống rất vui vẻ.

Ngoài ra, cô còn quyết định bắt cóc một chú mèo hoang ở trong khu dân cư mang về nhà.

Quyết định nuôi mèo của Úc An còn bắt nguồn từ tiếng nước nhỏ giọt ở tầng trên.

Dạo gần đây, những tiếng động lạ trên trần vẫn không hề biến mất, cứ lượn lờ quanh đầu Úc An mỗi đêm như bóng ma. Ban đầu cô còn chịu đựng được, nhưng gần đây tiếng động dường như ngày càng rõ, cuối cùng cũng khiến cô bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Dù đây là căn hộ cũ, nhưng cô vẫn dự định sống ở đây hàng chục năm. Nếu bây giờ đã xảy ra vấn đề thì không ổn chút nào.

Để đề phòng, Úc An gọi cho ban quản lý chung cư, nhờ họ cử người kiểm tra xem trên tầng có chuột hay không.

Ban quản lý khu nhà này làm việc rất nhanh, ngay trong ngày đã mang theo dụng cụ bẫy chuột tới kiểm tra. Họ đã kiểm tra tầng trên suốt buổi tối, cuối cùng tiếc nuối thông báo cho Úc An rằng không có chuột, không có gián, và cũng không có dấu hiệu rò rỉ nước.

Úc An thắc mắc: “Vậy những tiếng động đó phát ra từ đâu?”

“Có thể là chuột nghe thấy tiếng động nên đã trốn đi rồi.” Ban quản lý nói: “Nếu cô thực sự không yên tâm thì có thể nuôi một con mèo trong nhà. Chuột nghe thấy tiếng mèo kêu, phần lớn sẽ không dám ra ngoài hoạt động.”

Úc An cảm thấy đây là một ý tưởng hay. Đúng lúc nhà cô không có thú cưng, nuôi một con mèo bầu bạn cũng không tồi.

Úc An vốn là người có năng lực hành động rất nhanh, quyết định xong đã bắt đầu chuẩn bị dụng cụ để bắt cóc nhóc lang thang đáng thương này.

Chiều hôm nay sau khi tan làm, cô mang theo đồ hộp để dụ và l*иg vận chuyển đã mua sẵn, kiên nhẫn đợi ở chỗ bầy mèo hoang hay tụ tập trong khu chung cư.

Những chú mèo hoang này thường xuyên được cho ăn, ngửi thấy mùi đồ hộp, chẳng bao lâu đã lần lượt chui ra từ bụi cây.

“Ăn đi nào, các bé mèo.” Úc An mong chờ nhìn chúng, cẩn thận đưa tay ra.

Những chú mèo hoang cúi đầu ăn ngon lành, nhưng dường như cảm nhận được điều gì đó, bỗng nhiên đồng loạt ngẩng đầu lên.

Úc An không ngờ chúng lại phản ứng đồng đều như vậy, nhất thời cũng hơi ngẩn người.

Một giây sau, đồng tử của những chú mèo bỗng co lại đến mức cực hạn như thể nhìn thấy điều gì đó rất đáng sợ, chúng bỏ chạy tán loạn, chỉ trong chớp mắt đã chạy đi xa.

Úc An: “…”

Cô trông đáng sợ đến thế sao?