LST 63 : 93 HN
"Tam giác chiến thuật!" Trần Dịch nhàn nhạt lạnh giọng nói.
"Rõ, đội trưởng!"
"Tuýt!!!" Theo một tiếng còi vang dội, hiệp bốn tranh tài chính thức bắt đầu.
LST người có bóng quyền, Trần Dịch dẫn bóng tiến lên sân trước, qua giữa trận sau đó ánh mắt như thú săn mồi nhìn thẳng về phía HN đội viên.
Lúc này thành viên bên LST bắt đầu rảo bước vị trí chạy bắt đầu phối hợp với nhau.
Trần Dịch lập tức bắt đầu vị trí chạy dẫn bóng, cậu giả vờ bày ra rất kém dẫn bóng thủ pháp, ở trong mắt HN đội viên cậu giống như đang diễn xiếc khỉ. Bọn họ đều là nhịn không được cười lên.
"Phốc, haha..."
"Phanh!!!"
"Cái... cái gì?"
"Làm sao lại... không... không có khả năng!!!"
Chưa kịp để HN đội viên hồi thần lại Lý Nam đã đỡ lấy bóng mà Trần Dịch chuyền cho, cước bộ một bước nhào về phía vòng rổ.
"Bang!"
Một cái lên rổ, bạo chụp cầm lấy hai điểm.
LST 65 : 93 HN
"Aaa, Trần Dịch... cậu chuyền vẫn là mạnh như vậy a, đau chết tay tớ rồi, kiểu này tớ đỡ không được 10 phát chuyền của cậu mất!"
"Nhiều lời, nhanh trở về phòng thủ đi."
Đối mặt với câu đùa của Lý Nam, Trần Dịch vẫn là một bộ lạnh lùng dáng vẻ, không còn cách nào khác, trên sân và trong một trận đấu Trần Dịch vẫn luôn là như vậy, hết sức tập trung vào trận đấu, giữ cho mình cái đầu lạnh.
"Vừa mới cái kia chuyền bóng...."
Huấn luyện viên HN một mặt ngây ngốc, ông không tin được chuyền bóng có thể đạt được trình độ này.
HN cầu thủ nhìn xem trên mặt đất lăn đi lặn lại trái bóng rổ, trong lòng vẫn là không có trở lại bình thường.
"Đây là cái gì chuyền bóng?"
"Nhìn cũng không nhìn được rõ ràng!"
"Cậu ta không phải chỉ là một cái dự bị cầu thủ thôi sao?"
Thành viên HN nhìn xem trước mặt mình Trần Dịch, trong lòng tràn đầy rung động.
Giữa sân HN tiến công, bóng rổ nhanh chóng chuyền đi chuyền lại, nhìn xem trước mặt mình Trần Dịch, HN không ai dám buông lỏng cảnh giác.
Bỗng HN cầu thủ thực hiện một đường chuyền cho một người đồng đội khác đã đột nhập sâu vào phòng tuyến thủ của LST, ngay khi đón nhận đường chuyền anh ta đã lập tức lên rổ.
Bất quá không giống như anh ta tưởng tượng về một pha ghi điểm thành công Lý Nam đã bật nhảy cao hơn hắn đồng thời phá bóng thành công, sau đó thành công cản phá một bàn thua trông thấy.
"Phanh!!!"
Bóng được một cầu thủ LST tiếp lấy sau đó chuyền cho Trần Dịch.
"Lưu Đức!!!" Trần Dịch hô lên một tiếng về phía đã sớm chạy qua phần sân bên phía đối diện Lưu Đức.
Tiếp đó cậu dồn lực vào tay phải tung ra một đường chuyền.
"Phanh!!!"
Chỉ nghe một tiếng, trước mắt bóng rổ liền biến mất không thấy.
"Bang!!!"
Sau đó một tiếng Slam Dunk âm thanh truyền tới.
HN ánh mắt mọi người lại chuyển tới, chỉ thấy Lưu Đức tư tin đứng tại dưới rổ, mặt mũi tràn đầy hưng phấn.
Cậu nhìn về phía Trần Dịch, trong ánh mắt vẫn luôn là sự sùng bái. Dạng này chuyền bóng, ai có thể làm đến.
Nhanh!
Chuẩn!
Hung Ác!
Tràng diện xung quanh lập tức ngốc ngốc, tất cả mọi người lần này đều thấy được cầu quỹ tích, trong lòng càng thêm hãi nhiên.
"Tê..."
"Cái kia chuyền bóng... thật nhanh a!"
"Thật... Thật là một cái biếи ŧɦái!"
Giữa sân hít vào từng đợt khí lạnh âm thanh không ngừng vang lên.
LST 67 : 93 HN
Nguyên bản vốn đã mất đi hy vọng LST fan bóng rổ, lần nữa nhiệt tình đứng lên, bất kể như thế nào, bây giờ bọn họ chọn lựa tin tưởng Trần Dịch!
Theo một chút fan ruột tổ chức, sân vận động bên trong LST fan bóng rổ cùng kêu lên hô to!
"Trần Dịch, tất thắng, đánh ngã HN!"
"Trần Dịch tất thắng, đánh ngã HN!"
"Trần Dịch tất thắng, đánh ngã HN!"
Từng tiếng đinh tai nhức óc vang hô, vọng lại toàn bộ sân vận động, còn kém đem nhà đi đấu cho nóc phòng xốc lên.
Nhìn xem sân vận động bên trong người hâm mộ khí thế, HN huấn luyện viên vội vàng hô một cái tạm dừng trận đấu.
Nếu là tiếp tục cứ như vậy đánh xuống đó chính là khả năng cao lật thuyền trong mương.
Bên phía HN dường như là muốn điều chỉnh chiến thuật, nhìn xem đội viên khác đang làm khởi động, hiển nhiên là có ý định thay người.
Thành Đạt lúc này nhìn về phía Trần Dịch thắc mắc hỏi.
"Em không định tự mình tấn công ghi bàn sao?"
"Không cần thiết, huống chi cầu thủ mình hôm nay thủ cũng nhiều rồi, cho bọn họ tấn công ghi bàn về sau sẽ tự tin và có tâm lý thi đấu tốt hơn!" Trần Dạ ngồi trên ghế, qua loa lấy lệ vài câu. Thành Đạt huấn luyện viên nhăn mày lại.
"Như vậy nắm chắc bàn thắng sao?"
"10 phút... hiệp bốn thì đúng là có hơi khó, cơ mà...!"
Nói đến đây Trần Dịch nguyên bản đen nhánh hai con ngươi biến thành màu đỏ kết hợp đen như máu song đồng tử.
Trong hai con ngươi sâu nhất chính là một hình tam giác nhỏ, phía bên ngoài là một cái hình phi tiêu ba cánh, ở giữa là 3 vật thể hình cầu được nối tiếp nhau.
Nếu ai đã từng xem Naruto liền biết con mắt của Trần Dịch chính là Mankeyou Saringan. Vậy thân phân của Trần Dịch là ai... người xuyên không hay là...