Sau Khi Bị Đám Quỷ Quái Khủng Bố Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 2

Đôi mắt của tổng giám đốc khẽ nheo lại, mang theo chút khó lường, một lúc sau, hắn khẽ cười một tiếng nói: "Chết tiệt, quả nhiên là vậy!"

Giản Việt: "..."

Chủ nghĩa tư bản vạn ác.

Đã biết trước rồi, còn bảo cậu điều tra làm gì.

Có điều cậu vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, làm tròn bổn phận của một quản gia, mặt không đổi sắc nịnh nọt: "Cậu chủ liệu sự như thần."

Tổng giám đốc cao quý lạnh lùng cười khẩy một tiếng.

Hệ thống: [Giá trị sinh mệnh hiện tại là 30, đã vào giá trị an toàn.]

Giản Việt khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Thực ra câu trả lời vừa rồi có phần mạo hiểm, nếu chọc giận người trước mặt, hậu quả thật khó lường, nhưng cậu vẫn chưa nắm rõ tính khí của NPC này, nếu nói dối qua loa, có khi kết cục còn bi thảm hơn, may mắn là cậu đã đánh cược đúng.

Tổng giám đốc sốt ruột đi đi lại lại, vừa đi vừa nói: "Tôi biết ngay chuyện không đơn giản như vậy, thôn Vạn Phúc là địa bàn của người kia, cái nơi quỷ quái đó chính là một nơi chẳng lành, những kẻ sống ở đó đều là quái vật!"

Giản Việt nhanh nhạy nắm bắt được từ khóa, đang định nghe tiếp.

Tổng giám đốc đột nhiên quay đầu nhìn cậu, cao giọng nói: "Quản gia Vương, tiếp tục điều tra, trong vòng ba ngày, tôi muốn biết toàn bộ thông tin của nó!"

Giản Việt: "... Vâng."

Số phận của người lao động thật khổ sở, cậu đã quá mệt mỏi.

Đang nghĩ ngợi.

Giọng nói của tổng giám đốc từ trên đỉnh đầu vang xuống: "Dù sao mỗi tháng tôi bỏ ra mấy trăm triệu nuôi các người cũng không phải để ăn không ngồi rồi, nếu đến lúc đó ở thôn Vạn Phúc có chuyện gì xảy ra, tất cả các người đều phải chôn cùng!"

Sắc mặt Giản Việt thay đổi, giọng nói trở nên dứt khoát: "Cậu chủ yên tâm, hãy giao cho tôi."

Hai người đang nói chuyện, từ trong cùng của chiếc xe RV vang lên giọng nữ yếu ớt, sắc mặt tổng giám đốc thay đổi, lập tức không còn quan tâm đến chuyện của quản gia nữa, sải bước đi vào trong, sau khi hắn rời đi, khoang xe lại trở nên yên tĩnh.

Hệ thống cho rằng sau khi trải qua những chuyện này, Giản Việt nhất định sẽ muốn nghe ngóng về chuyện của thôn Vạn Phúc để bảo toàn tính mạng từ nó, đây là điều mà những người chơi mới gần như sụp đổ nhất định sẽ làm, giống như khi rơi xuống nước, xung quanh không có gì để bám víu, chỉ có thể liều mạng nắm lấy cọng rơm cứu mạng duy nhất, hoảng loạn, làm trò hề.

Nhưng.

Giản Việt lại im lặng một lúc, hỏi: "Chuyện tiền lương của quản gia là thật sao?"

Hệ thống: "... Thật."

Mắt Giản Việt sáng lên, còn chưa kịp hỏi cách nhận lương, hệ thống đã lạnh lùng nói: "Nếu cậu còn sống để nhận."

"..."

Như biết được sự tuyệt vọng của cậu, giọng nói máy móc của hệ thống vang lên đúng lúc: [Trước khi chính thức tiến vào khu vực nguy hiểm, mời người chơi bắt đầu rút thẻ bài kỹ năng của mình, lưu ý, sử dụng thẻ bài kỹ năng hợp lý sẽ giúp tăng tỷ lệ sống sót của người chơi!]

Giản Việt thậm chí còn không kịp hỏi.

Theo giọng nói của hệ thống, trước mắt đột nhiên xuất hiện ba thẻ bài kỹ năng lơ lửng giữa không trung, bề ngoài của những thẻ bài này đều tỏa ra ánh sáng màu lam, nhìn không ra sự khác nhau, cậu muốn tiến lại gần để nhìn rõ hơn, nhưng ngón tay còn chưa kịp chạm vào thẻ bài thì một trong số đó đã như dòng nước mát lạnh chảy vào cơ thể cậu.

"Chờ đã..."

Cậu hoàn toàn chưa kịp ngăn cản hay phản kháng, cả người đã cảm thấy tê dại, như mơ như thực, cậu như bị đóng đinh tại chỗ, linh hồn như thoát ra khỏi xác, cho đến khi giọng nói của hệ thống vang lên mới kéo cậu trở về hiện thực:

[Chúc mừng thực tập sinh số 543 đã rút được thẻ bài màu vàng kỹ năng nhận việc — Hóng Hớt! Vui lòng sử dụng hợp lý kỹ năng sinh tồn của cậu trong phó bản, chúc người chơi vượt ải thành công!]

?

Chờ đã, cái gì thế này? Hóng Hớt? Cái này để làm gì?

Giản Việt hoàn toàn ngây người.

Mà trên một màn hình trong quảng trường khổng lồ, toàn bộ bể thẻ bài là một màu đen thăm thẳm, giống như bầu trời sao bao la, những thẻ bài lấp lánh như những vì sao, đột nhiên, một tia sáng vàng rực rỡ lóe lên, chính thức xuất hiện trong bể thẻ bài.

Những người chơi đang đi qua đi lại dừng bước, sau khi xác nhận lại thì ồ lên kinh ngạc: "Có thẻ vàng xuất hiện trong phó bản rồi!!"

Một hòn đá khuấy động cả ngàn lớp sóng.

"Thật hay giả vậy!"

"Có người rút được thẻ vàng rồi!"

"Đây có phải là thẻ bài đã ở trong danh sách đăng ký không đó?"

"Đã tra sổ thẻ bài rồi, không có số thứ tự, đây là một thẻ vàng không biết năng lực hoàn toàn mới!"

"Là người chơi mới sao?"

"Không biết nữa, vào xem thử xem!"

[Số người đang online xem livestream: 131]

[Lượt thích: 0, số người theo dõi streamer: 0]

Ngồi trong căn phòng tồi tàn, Giản Việt Thư còn chưa biết đã có người đang theo dõi mình, bản thân cậu đã có thể nhận được thẻ bài, nhìn thẻ bài ảo nho nhỏ xuất hiện từ hư không trong tay, cậu nhấn mở phần chú thích của thẻ bài:

[Thẻ Hóng Hớt cấp SSR]: Dù trời mưa hay gió, Hóng Hớt sẽ luôn là người bạn đồng hành giúp bạn giải trí, khi gặp kẻ thù, trang bị thẻ bài sẽ kích hoạt ngẫu nhiên một tin vỉa hè, thời gian CD* của thẻ bài là mười hai tiếng, hãy chuẩn bị sẵn hạt dưa, trò hay sắp bắt đầu rồi!

(*)冷却时间: Thời gian cooldown là khoảng thời gian hồi lại chiêu sau mỗi lần sử dụng, gọi tắt là thời gian CD.

Giản Việt: "... Là kiểu Hóng Hớt mà tôi đang nghĩ sao?"

Hệ thống: "Đúng vậy."

"Ý cậu là" Giản Việt mặt không đổi sắc nói: "Khi vào cái thôn được cho là toàn quái vật đó, tôi sẽ dựa vào việc hóng hớt tin vỉa hè để chiến đấu sinh tử với chúng, tăng tỷ lệ sống sót sao."

Hệ thống im lặng.

Giản Việt nhớ lại tình cảnh hiện tại của mình, sáng sớm gặp phải ông chủ tính tình thất thường, buổi trưa đối mặt với giá trị sinh mệnh lúc lên lúc xuống, buổi tối đến một thôn nghe nói là toàn quái vật, đến lúc đó lấy thẻ bài ra hóng hớt xong, sau đó nằm vào quan tài, tiếng kèn vang lên, đời này coi như bỏ.

Người xem trong livestream sau khi nhìn thấy thẻ bài thì đồng loạt cười phá lên:

"Đây chính là kỹ năng của thẻ vàng sao?"

"Thật sự là bồn cầu dát vàng mà."

"Phó bản này có tỷ lệ tử vong siêu cao!"

"Người chơi mới này gặp phải màn mở đầu cấp địa ngục gì thế trời?"

"Gặp phải quỷ quái thì cầm cái thẻ bài vô dụng này chờ chết đi streamer ha ha ha ha!"