Vị trí của rương kho báu không có thông báo nhắc nhở, cũng không có hướng dẫn đường đi, điều này hoàn toàn ngược lại với nội quy thông báo cảnh cáo trong nước có nguy hiểm, không được rời khỏi bè gỗ.
Khi Tống Chung đã tích 999 loại cách chết trong trò chơi thì hệ thống đã cố ý trói bản thân cô lại và rơi xuống nước, chỉ để tìm thấy rương khó báu dưới nước.
Những người đang hồi phục sức khỏe trong bệnh viện rất nhàm chán, tìm trứng Phục sinh, đọc sách tranh, chuyện gì cũng đều có thể làm được.
Khi bắt đầu trò chơi, thời gian thu thập vật tư là rất quý giá và không có nhiều thức ăn cùng nước uống, việc tiêu hao thể lực cũng rất dễ dàng mất đi điểm giá trị sinh mệnh.
Các rương kho báu gặp phải trong các nguồn cung cấp trôi dạt có chất lượng tốt hơn. Việc dành thời gian dưới nước để lấy vũ khí màu xám thật sự cũng không có lời bao nhiêu.
Sau khi lấy được sách tranh thành tựu, Tống Chung gần như sẽ không mở cái rương kho báu ẩn giấu này lần nào nữa, nếu như không phải do quái vật xương cá chặn cửa, thì cô gần như không nhớ tới.
Trò chơi biến thành hiện thực thì không biết cái rương này có còn ở đây nữa hay không.
Tìm được rương kho báu là có thể giải quyết được quái vật xương cá rồi.
Tống Chung chậm rãi bò xuống, chiếc bè gỗ lắc lư, suýt chút nữa là lật thuyền.
Tống Chung hít một hơi thật sâu, sau đó vùi đầu tiến vào trong nước biển.
Vừa mới xuống nước, nước biển tràn vào khi mắt cô gần như không thể mở nổi, cảm giác vô cùng đau nhức và cay cay.
Tống Chung không có thời gian để từ từ thích nghi với môi trường mới, cô nheo mắt, rồi nhanh chóng tìm kiếm những vật dị thường trong nước.
Nước ở vùng biển này trong hơn rất nhiều so với những bãi biển du lịch đông đúc, ánh nắng rực rỡ chiếu xuống mặt nước trong vắt.
Chiếc bè gỗ vật liệu trôi dạt để lại một mảng bóng tối, xa xa phía trước là con quái vật xương cá đang chìm trong nước chậm rãi hất hất cái đuôi, tạo thành một trận sóng dữ dội.
Khi ăn, quái vật xương cá sẽ bơi thẳng đứng, nó há cái miệng to ra để ăn mọi thứ từ tứ phương tám hướng, giống với món bánh bầu trời đầy sao nổi tiếng, vừa đáng sợ vừa buồn cười.
Cô thay đổi mấy góc độ nhưng cũng không nhìn thấy gì cả.
Trong lòng của Tống Chung trầm xuống.
Không thể nào? Không có rương kho báu? Rốt cuộc là nó đã bị quái vật xương cá ăn mất rồi hay là do trò chơi đã biến thành hiện thực, không cho che giấu trứng Phục Sinh nữa?
Đầu vừa mới cử động, đột nhiên Tống Chung nhìn thấy ở thứ gì đó ở phía dưới bè gỗ, nhìn thấy được cái gì đó nhô lên.
Chiếc hộp gỗ phẳng lì bám vào nửa sau chiếc bè gỗ, rồi chậm rãi chìm xuống.
Nó chỉ ẩn trong cái bóng của chiếc bè gỗ, hòa mình vào trong bóng tối, nếu như không nhìn kỹ thì rất khó để phát hiện.
Là rương kho báu ẩn giấu!
Tống Chung càng lúc càng tìm kiếm ở nơi sâu hơn, không ngờ tới nó vẫn chưa chìm xuống!
Tống Chung rời khỏi nước, ngẩng đầu lên để hô hấp, cô kìm nén sự hưng phấn, cẩn thận đổi hướng tâm của chiếc bè gỗ.
Quái vật xương cá và vật tư trôi dạt đã trôi dạt đến gần, cách bè gỗ chưa đầy mười mét. Khi có gió biển thổi qua một chút, Tống Chung thậm chí có thể ngửi thấy mùi tanh khó chịu của nó.
Động tác của Tống Chung luôn rất nhẹ nhàng, tạm thời không thu hút được sự chú ý của quái vật cá xương đang quay lưng về phía mình.
Cuối cùng, Tống Chung nằm lên bè gỗ, cúi đầu xuống nước lần nữa, động tác của cô rất nhanh, rương kho báu không chìm xuống quá sâu, chỉ cần nhìn chuẩn phương hướng là có thể dùng tay vớt nó lên.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin