Thiên Kim Thật Dựa Vào Livestream Đoán Mệnh Mà Nổi Tiếng Ngang

Chương 30: Tặng cho một mình Khương Chi

Biết được Khương Chi vừa ra ngoài, Tống Dư Tuyết và ba mẹ đều lộ vẻ tiếc nuối.

Nhưng nếu đã đến đây, chắc chắn là vẫn phải vào nhà ngồi một lát, Lữ Nhược Lan vội vàng mời bọn họ vào nhà, gọi dì chuẩn bị trà và hoa quả.

Khương Hồng Xương vốn muốn đến công ty, nhưng người nhà họ Tống vừa đến, liền tạm thời không đi nữa.

Đang chờ nghe xem nhà họ Tống nói nha đầu Khương Chi kia lại gây chuyện gì, ai ngờ lại thấy bà Tống mặt mày hớn hở nói.

“Lão Khương à, ông không biết đó, Tiểu Chi lợi hại như thế nào! Ngày hôm qua cháu nó đến nhà bọn tôi dạo một vòng, xem phong thủy cho chúng tôi, hôm nay sức khỏe của tôi đã lập tức tốt lên ngay!”

Cái gì mà ngực buồn bực choáng váng đầu, ho khan gì đó, tất cả đều không còn.

Ngày hôm qua bọn họ đã vội vàng tìm người đến, dời hết những cây cối ở sân sau đi, sau đó cũng lấp đầy hết các hố. Thay hết nước trong ao cá, bồn hoa cây cỏ trong nhà cũng cũng thay mới.

Sau đó bọn họ đã phát hiện, toàn bộ trong nhà cho dù là lấy ánh sáng, thông gió hay là chất lượng không khí, dường như đều đã tăng lên rất nhiều!

Lúc ở nhà, ngay cả tâm tình cũng thư thả hơn nhiều!

Loại thay đổi này cũng chỉ có bản thân bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng như vậy, đối với người ngoài nói, e rằng còn không dám tin!

Nhưng bọn họ biết rất rõ, thay đổi trước sau chính là kinh người như vậy!

Cho nên đều không kiềm chế được, cuối cùng vẫn quyết định tự mình tới cửa cảm ơn Khương Chi.

Hơn nữa lại càng cảm thấy, tiền phong thủy này chỉ tốn có ba chục ngàn tệ thì có hơi ít, cho nên lại mang theo những món quà quý giá này đến cửa.

Lữ Nhược Lan đánh giá sơ lược, đều là các loại rượu vang đỏ, mỹ phẩm dưỡng da và mỹ phẩm bảo dưỡng, nhà họ Tống mua những thứ này ít nhất cũng tốn hơn trăm ngàn tệ.

Quan trọng hơn là, bọn họ lại điểm danh nói là tặng cho Khương Chi... cũng không có phần của Thấm Thấm.

Tâm tình không khỏi có chút vi diệu.

“Tiểu Tuyết, những thứ này đều là tặng cho Chi Chi sao?” Còn cố ý nhỏ giọng để xác nhận với Tống Dư Tuyết.

Chỉ thấy Tống Dư Tuyết nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, dì Khương, đều là tặng cho một mình Khương Chi.”

Lữ Nhược Lan cười đến có chút xấu hổ, “...Như vậy sao.”

“Có phải mọi người đã hiểu lầm rồi không?” Khương Hồng Xương trực tiếp hỏi: “Sao nha đầu Khương Chi kia lại có năng lực như thế được, tôi thấy là do tâm lý của mọi người mà thôi.”

Ông ta vốn cũng không tin vào những chuyện huyền học này, lúc trước khi người lớn trong gia tộc nói bát tự của Khương Chi tốt, ông ta cũng không xem là thật lắm.

Nhưng ngại những ông lão kia có đức cao vọng trọng ở trong gia tộc, cho nên cũng đồng ý nhận lại Khương Chi.

Nhưng lại muốn nói với ông ta rằng Khương Chi lại còn biết xem phong thủy? Đó không khác gì là một chuyện viển vông.

“Theo tôi thấy, mọi người đã mê tín quá rồi.” Còn muốn dội nước lạnh vào người nhà họ Tống.

Nhưng một nhà ba người nhà họ Tống đều rất không tán thành lời nói của ông ta, còn có loại thái độ này, ông Tống trực tiếp nói thẳng.

“Lão Khương, chúng ta cũng đã quen biết nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy con người anh không nói đạo lý như thế. Một đứa trẻ ưu tú như Tiểu Chi, sao các anh lại ôm thành kiến với cô bé như thế chứ?”

Tống Dư Tuyết cũng nói: “Đúng vậy. Chú Khương, dì Khương, sau này Khương Chi chính là bạn của cháu, nếu cô ấy đồng ý, cháu còn muốn làm bạn thân với cô ấy nữa đó.”

“.....” Lữ Nhược Lan và chồng nhìn nhau, trong mắt tràn ngập nghi vấn.

Rốt cuộc Khương Chi đã mua chuộc cả nhà họ Tống như thế nào? Từ lúc vừa rồi vào cửa cho đến bây giờ, một nhà ba người này vẫn luôn khen ngợi nha đầu này, trong lời nói tràn đầy vẻ thưởng thức, hoàn toàn không hề nhắc tới Khương Thấm một chút nào.

Còn nữa, không phải lúc trước Tống Dư Tuyết vẫn chơi rất thân với Thấm Thấm sao? Sao bây giờ thái độ lại đã thay đổi trong chốc lát sao?

Quả thật là giống y hệt như nhà họ Diệp cách đây không lâu.