Sau trận đánh kịch liệt, lão bá kéo miếng vải đen che nửa mặt của cô nương xuống, làm lộ ra một khuôn mặt thanh lệ.
Thương Chi lập tức hoảng sợ, hô to với lão bá.
“Không được gϊếŧ, đây là bạn thân A Tuyết của con!”
Đánh nhau ngừng lại, Thương Chi mặc kệ đau đớn, dứt khoác kéo bộ râu quai nón trên mặt mình xuống.
Văn Nhân Thính Tuyết ngây ngẩn, giọng nói như người mơ nói mớ: “Thương Chi, sao cậu cũng ở đây.”
Lão bá đứng giữa hai người, vẻ mặt khó hiểu, sau đó vô cùng buồn rầu nói: “Tiểu Thương, sao con lại kết giao bằng hữu với tay sai của triều Vũ!”
Văn Nhân Thính Tuyết bên đây thuyền quăng kiếm, Thương Chi bên kia thuyền cũng quẳng đao, trong lúc lão bá còn đang ngu ngơ ngờ nghệch, hai người ôm chầm lấy nhau, khóc rống.
“Thương Chi đáng thương của tớ, tại sao cuốn sách chết tiệt kia lại đưa cả cậu tới nơi này chứ, đáng ra cậu phải trở thành siêu mẫu mới đúng mà hu hu!”
Đúng vậy, Thương Chi có vóc người cao 1m85, trước khi xuyên qua cũng được xem là dáng của người mẫu, sở hữu mười một vạn fans trên Little Red. Sau khi xuyên sách, nàng nhận ra mình còn cao hơn đại đa số nam nhân ở đây, không mua được kiện xiêm y nào phù hợp với số đo cá nhân.
(*Little Red = xiaohongshu = 小红书: vừa là một trang mạng xã hội, vừa là một cổng thương mại điện tử của TQ.)
Nàng cũng ôm Văn Nhân Thính Tuyết khóc rống: “A Tuyết đáng thương của tớ, năm đó tới vỏ khoai tây còn không biết gọt, sao bây giờ có thể trở thành kiếm khách được chứ!”
Văn Nhân Thính Tuyết lệ tuôn đầy mặt: “Tất cả đều tại tớ, tớ không nên đọc tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết!”
Mọi chuyện… bắt đầu từ một quyển sách..
.
.
Kế bên tiểu khu mới mở một tiệm sách.
Chủ tiệm sách là một đôi vợ chồng về hưu. Sau khi hai vợ chồng về hưu quá nhàn tản, thấy trong nhà có nhiều sách đến nổi không đủ kệ để chất, nên mới cải cách một gian trong nhà mình thành phòng sách mang tính chất thương mại.
Để chiều theo sở thích của những người trẻ, chủ tiệm sách lên kệ một loạt sách mới.
Trên mặt bìa màu sắc rực rỡ, một đống mỹ nam mặc đồ cổ trang đang vây quanh một nữ tử mặc bạch y, cùng đứng dưới cơn mưa hoa anh đào lãng mạng, dòng tựa đề như rồng bay phượng múa đặc biệt bắt mắt.
—《Sau khi trọng sinh, ta thành kiều sủng trong lòng bàn tay nhóm đế vương》—
Cuốn sách này tổng cộng có sáu quyển, thuộc loại văn học mì ăn liền, cứ nhiều là đảm bảo no.
Mọi người đều biết tuy rằng thực phẩm thức ăn nhanh có giá trị dinh dưỡng không cao, nhưng vị lại rất ngon, cứ thế giúp người ta nhanh chóng đạt được cảm giác ‘đã’.
Văn Nhân Thính Tuyết và Thương Chi dạo quanh tiệm sách, tiện tay cầm một quyển lên xem thử.