Lữ Nhất Sam tìm kiếm một lúc lâu nhưng không thấy ải nào phù hợp. Chợt anh ta nhớ lại buổi chiều, có người trong phòng livestream của mình để lại một mã số ải kèm theo lời nhắn: “Ải này khá thú vị, muốn nghe Vũ Phiến giải thích.”
ID của anh ta trên Mèo Trắng TV là Vũ Phiến Luân Cân.
Lữ Nhất Sam lục lại lịch sử bình luận trong phòng phát sóng và tìm ra mã số ải đó là 13972.
Ải này có tên là "Trốn thoát từ lúc bắt đầu điểm danh", có 12 đội tân thủ tham gia, hiện mỗi hai đội đang ở chung một khu vực hoạt động. Thời gian trong trò chơi và ngoài đời chạy song song, thời gian trong trò chơi là 7 ngày. Lữ Nhất Sam dành chút thời gian tua nhanh để xem lại các ngày trước đó, sau khi nắm bắt được thông tin chính, anh ta nhanh chóng chọn góc nhìn của đội đang làm nhiệm vụ cấp B+ để phát sóng.
Các đội khác hoặc đang ngủ hoặc bị zombie truy đuổi, chẳng có gì hấp dẫn.
“Chào buổi tối mọi người, chào mừng đến với phòng livestream ải tân thủ của Vũ Phiến Luân Cân. Mọi người đã chuẩn bị đồ ăn vặt và nước uống chưa? Hôm nay chúng ta sẽ cùng khám phá ải số 13972, là một ải tân thủ. Vì thời gian trong trò chơi chạy song song với ngoài đời nên nội dung đã trôi qua gần bốn ngày. Bây giờ Vũ Phiến sẽ tóm tắt lại cho mọi người…”
Vừa tóm tắt, anh ta vừa chuyển góc nhìn trong trò chơi. Những streamer nhỏ làm livestream [Trò chơi] như anh ta đều phải kiêm cả bình luận và chuyển đổi góc quay. Nếu biết nắm bắt thời điểm tốt, công việc đạo diễn hình ảnh này cũng rất có triển vọng trên thị trường hiện nay.
Sau khi tóm tắt ngắn gọn, Lữ Nhất Sam nói: “Bởi vì ai này có 12 đội nên [Trò chơi] đã cung cấp góc nhìn riêng cho mỗi đội. Tôi đã chọn đội của thầy Chử, Chử Nhàn. Mọi người hẳn không xa lạ gì với thầy Chử, lần trước chúng ta cũng đã xem ải mà anh ấy dẫn đội. Hiện giờ, anh ấy đang hợp tác với đội của Khương La để làm nhiệm vụ phụ cấp B+ và đang khám phá một phòng thí nghiệm sinh học bí mật… Ải tân thủ xuất hiện nhiệm vụ cấp B+ là rất hiếm. Lần gần đây nhất có tình huống tương tự là nửa năm trước, khi đó cả ải tân thủ gần như bị tiêu diệt nhưng duy nhất một tân thủ sống sót. Người đó chính là một trong Bảy Thần của chúng ta ngày nay, Đỗ Ách Hải.”
Bình luận xuất hiện trên màn hình:
“Ồ, anh Phiến đang ám chỉ là ải này cũng sẽ ra cấp Thần à?”
Lữ Nhất Sam mỉm cười, nói: “Tôi nghĩ khả năng toàn đội bị tiêu diệt cao hơn. Hiện tại họ đang phân vân giữa việc đến văn phòng của người phụ trách hay Phòng nghiên cứu đặc biệt. Nhưng với góc nhìn của chúng ta, có thể thấy rằng cả hai phòng đều có quỷ - hơn nữa, mỗi cánh cửa trong phòng thí nghiệm này đều ẩn chứa nguy hiểm.”
Bình luận: “Chử Nhàn là Người tiến hoá cấp 4, Khương La là Người tiến hoá cấp 3, quái trong ải tân thủ này vẫn có thể đối phó được.”
Lữ Nhất Sam nói chậm rãi: “Bạn cứ tua lại sẽ thấy, đội họ dẫn toàn người mới cùng với thẻ cơ bản gần như toàn thẻ chiêu thức. Ông già kia dùng đấm bốc, nam sinh cấp ba thì một bộ quyền cước gì đó. Nữ sinh cấp ba thì chưa rõ nhưng nhìn là biết yếu. Chiêu thức bài khó sử dụng và hạn chế cao, ai cầm cũng dễ thành bia đỡ đạn. Trong khi đó, tâm lý của nam nữ sinh lại kém, toàn được đồng đội cứu vớt. Cô bé xinh đẹp tóc hồng nhìn có tiềm năng đấy nhưng đã cũng Khương La với một thân không biết trời cao đất dày đi đánh liều rồi. Không thể so với tố chất của Đỗ Ách Hải ngày xưa.”
Chử Nhàn trầm ngâm suy nghĩ. Họ đã lục tung phòng tài liệu, phá hết mấy két sắt nhưng tất cả chỉ là tài liệu nghiên cứu thí nghiệm, không có gì liên quan đến nguồn điện trong phòng thí nghiệm.
“Vậy thì đến văn phòng người phụ trách đi.” Sau khi cân nhắc kỹ, Chử Nhàn cho rằng phòng nghiên cứu đặc biệt vẫn nguy hiểm hơn.
Văn phòng của người phụ trách nằm đối diện với các phòng nhân sự, tài chính và hành chính, gộp lại còn lớn hơn ba phòng đó cộng lại.
Cánh cửa cũng yêu cầu nhận dạng mống mắt, dấu vân tay hoặc thẻ từ, chọn một trong ba. Nhưng sau sự cố của Tống Hà lần trước, không ai dám thử mở cửa ngay.
Tống Hà chạm vào băng quấn ở ngực mình. Vết thương đã được xử lý kịp thời, nhưng vẫn rất đau.
Cậu ấy lẳng lặng đứng cách xa cánh cửa một chút.
Cả nhóm im lặng một lúc lâu, cuối cùng Chử Nhàn lên tiếng: “Để tôi mở.”
Anh ấy đứng nghiêng người bên cạnh thiết bị nhận dạng vân tay, tay trái cầm súng, tay phải đặt vào máy quét.
"Xác minh thành công."
Cùng với tiếng điện tử thông báo, cánh cửa màu nâu trà từ từ trượt mở.
Mọi người đều nín thở.
Một, hai, ba.
Ba giây trôi qua, không có quái vật nào lao ra.
Bàn tay đang cầm dao của Lộ Đình Liễu cũng vô thức thả lỏng một chút. Cô cẩn thận bước đến gần cửa để kiểm tra tình hình bên trong nhưng rồi bất chợt sững người.
Góc nhìn livestream chuyển sang cảnh của Lộ Đình Liễu, phòng chat lập tức bùng nổ.
“Cái gì đây?”
“Ghê vãi!”
“Đây là Quỷ trong ải này à? Kinh dị quá vậy?”
Bên trong văn phòng của người phụ trách có một chiếc bàn làm việc, bên cạnh là bàn trà và ghế sofa. Trên ghế ngồi đầy “người”.
Chúng đã phân hủy một nửa, sau lưng mọc những chiếc cánh nhỏ, da thịt sần sùi bị che phủ bởi lớp lông vũ bẩn thỉu. Đôi mắt của chúng đờ đẫn và khi nhìn thấy Lộ Đình Liễu, con quái đứng đầu động miệng nói: “Cô là ai?”
Vừa nói, từ bên má của nó rơi xuống từng con giòi lúc nhúc.