Thời Duẫn sững sốt một lát, hai mắt như lưu ly trong suốt sáng long lanh tựa hồ muốn phát sáng lên, hệt như hai ngọn đuốc bùng lên ánh lửa, nhưng bé lại khó có thể tin nên phải xác nhận nhiều lần mới an tâm: “Ba ba? Là ba ba của bé á?!”
“Đúng thế, chính là ba ba của Duẫn Duẫn chúng ta.” Viện trưởng mặc dù dùng vẻ mặt hớn hở còn nở nụ cười hiền hoà, nhưng trên thực tế trong lòng hắn rất lo lắng Thời Duẫn ăn nói đơn đớt sẽ khiến Lục gia không vui.
Hắn cũng biết Thời Duẫn là đứa trẻ biết nói sớm nhất toàn bộ viện mồ côi, đến nay còn nói không tròn chữ là vì không có ai giao lưu với bé, cũng không có ai uốn nắn dạy bé nói.
Trước kia viện trưởng cũng chẳng quan tâm chuyện này, bởi vì hắn cho là Lục gia sẽ không nhận đứa bé này về. Dù sao đứa nhỏ này đã mất mẹ, cha ruột là gia chủ Lục gia thì cũng không thiếu con cái.
Lục phu nhân tiền nhiệm có xuất thân danh gia vọng tộc, trước khi ốm chết đã sinh cho Lục gia chủ một vị người thừa kế có huyết thống cao quý ưu tú, Lục phu nhân đương nhiệm là một nữ minh tinh hot hit, sau khi cưới lập tức sinh cho hắn một đứa con, bây giờ lại mang thai một đôi song bào thai, mà những người này cũng chỉ là mấy đứa nhỏ trên danh nghĩa ai cũng biết thôi, con rơi con rớt giống Thời Duẫn không biết còn có bao nhiêu.
Cho nên vào năm đầu viện trưởng nhận nuôi Thời Duẫn thì lòng đầy chờ mong, cho là có thể nhờ Thời Duẫn để ôm đùi Lục gia, nhưng theo thời gian trôi qua và thế cuộc biến hóa, viện trưởng đã không còn trông cậy vào đứa nhỏ này, thái độ đối đãi với Thời Duẫn cũng như rớt xuống ngàn mét.
Lúc trước mỗi tuần đều phải bớt thời gian để đi lấy lòng tên nhóc này, bây giờ mấy tháng không thèm gặp một lần, càng sẽ không chăm lo dạy dỗ bé nói phát âm rành rọt.
Hơn nữa Thời Duẫn không chỉ nói năng đơn đớt, đứa nhỏ này cũng quá gầy yếu, mặc dù quần áo được mặc trên người cũng coi như sạch sẽ, nhưng tóc rối bời như đứa con hoang.
Rất rõ ràng, những người khác trong viện mồ côi cũng giống như hắn, đã triệt để nuôi thả Thời Duẫn, nghĩ đến đây hắn không khỏi bất mãn với nhân viên trong cô nhi viện, hắn không phải vì đau lòng bé con mà là sợ Lục gia truy cứu trách nhiệm.
Chuyện đột nhiên xảy ra thời gian lại cấp bách, viện trưởng chỉ có thể gọi người phụ trách hớt tóc cho các đứa trẻ tới cắt tỉa cho Thời Duẫn một phen, lại tìm ra một bộ trang phục trẻ em chất liệu tốt hơn cho bé mặc.