Xuyên Thành Má Vương Cười Haha, Bị Nghe Tiếng Lòng Khóc Huhu

Chương 18

Tất cả đều tại Tô Miên không phản kháng!

Dù vậy, chuyện đã xảy ra, Lam Diệp Chu cũng không thể tìm được lý do để phủ nhận.

Anh ta ngồi trên ghế sofa, châm một điếu thuốc, định suy nghĩ một chút thì tiếng máy hút bụi trong phòng ngủ lại đột ngột vang lên.

Lam Diệp Chu: “...”

Anh ta có hơi bực bội, bầu không khí bị phá hỏng hoàn toàn, gần như mất bình tĩnh, quay sang nói với Tô Miên: "Anh không thể không chịu trách nhiệm được. Chúng ta đính hôn đi."

Tô Miên ngẩng đầu lên, không dám tin nhìn anh ta: "Thật sao, anh Diệp?"

Nhưng khi thấy vẻ mặt thay đổi thất thường của anh ta, cô ấy lập tức nhận ra, có lẽ anh ta không thực sự tự nguyện.

Cô ấy cúi đầu, dù trong lòng cay đắng, vẫn cố nhịn sự tủi thân: "Không sao đâu, em đã nói rồi, em không cần anh chịu trách nhiệm, em cũng sẽ không kể với bất kỳ ai."

Lam Diệp Chu cảm thấy khó chịu: "Được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy. Anh sẽ về bàn với bố mẹ hai bên."

Anh ta đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Tô Miên: "Đây cũng xem như thực hiện mong ước của em, đúng không?"

Thì ra, anh đã luôn biết!

Nước mắt Tô Miên lập tức rơi, trông vô cùng tủi thân.

Đôi mắt đỏ hoe như chú thỏ nhỏ của cô khiến Lam Diệp Chu càng cảm thấy phiền lòng.

Anh ta không muốn đối mặt nữa, đứng dậy định rời đi.

Bởi vì tình huống quá kỳ quặc, Lâʍ ɦội Tinh cầm cây lau nhà, ánh mắt đờ đẫn như mất hồn, trong đầu đang khóc lóc cầu cứu với hệ thống:

[Cậu bảo tôi cần được những người này công nhận.]

[Nhưng cậu không nói với tôi là mấy nhân vật chính này, ai cũng có bệnh!]

[Hu hu hu, tôi đã làm gì sai?]

[Tôi chỉ đang quét dọn thật tốt, tôi làm gì sai chứ?]

Tô Miên chỉ nhìn thấy dáng vẻ thất thần của Lâʍ ɦội Tinh, nhưng thực ra bên tai có thể nghe thấy tiếng than thở của Lâʍ ɦội Tinh.

Chỉ là một số từ nghe không rõ, chỉ loáng thoáng nghe được Lâʍ ɦội Tinh đang mắng cô ấy và Lam Diệp Chu – à, có lẽ chủ yếu là mắng Lam Diệp Chu.

Tô Miên cảm thấy hơi áy náy. Cô ấy đại khái hiểu được có thể Lam Diệp Chu đã nghe thấy tiếng lòng của Lâʍ ɦội Tinh nên mới thẹn quá hóa giận, nhưng đối phương lại chẳng nói gì ra mặt.

Tô Miên do dự một chút, bước đến và nói: "Xin chào, hôm nay do tôi nên anh Chu không vui."

"Lần này cô qua đây dọn dẹp bao nhiêu tiền, tôi sẽ bù cho cô."

[Hả?!]

Đôi mắt của Lâʍ ɦội Tinh lại “BIU” một tiếng sáng lên. Tô Miên và Từ Hoan Tư không giống nhau, cô ấy là thanh mai trúc mã với Lam Diệp Chu, đúng là một tiểu thư nhà giàu thật sự.