Ngụy thái phó sờ trán lấm tấm mồ hôi, lo sốt vó sợ nha đầu này lại nghĩ lung tung gì đó, nhỡ mồm phun ra mấy câu bất kính thì toi cả Ngụy gia.
Thế là ông lập tức gằn giọng: "Còn không mau mau tạ ân Hoàng thượng, rồi cút ra ngoài cho ta!"
Nào ngờ Minh Đức Đế vẫy tay áo: "Không cần, hôm nay trẫm ghé thăm Thái phó là chính, bọn họ ở lại cũng chẳng sao, cứ tự nhiên như ở nhà."
Cuối cùng Ngụy Nhất Nặc không nhịn được nữa, liếc trộm Hoàng thượng một cái: 【 Eh, hệ thống, ngươi khoan hãy nói, Hoàng thượng này soái nha, xem ra lời đồn đãi là đúng.】
Hệ thống: 【 Ừm, Hoàng thượng này của các ngươi quả thực không tệ, hơn nữa còn cần chính yêu dân, là một vị Hoàng Đế tốt!】
Minh Đức Đế khẽ nhếch mép: Biết nói thì nói thêm nữa đi!
Ngụy Nhất Nặc: 【Tuy nhiên, so với phụ thân ta vẫn còn kém một chút! Hơn nữa, râu của hắn để quá dài, luôn có cảm giác lúc ăn đồ sẽ dính vào, bên trong không chừng giấu rất nhiều thứ dơ bẩn, vẫn là phụ thân ta thanh thoát sạch sẽ.】
Minh Đức Đế vô thức sờ chòm râu của mình, rồi lại liếc trộm Ngụy thái phó một cái.
Chẳng phải đều nói nam nhân để râu trông soái hơn sao?
Hơn nữa lúc ăn trẫm đều rất cẩn thận mà? Đồng thời gần như ngày nào cũng rửa râu, làm sao mà bẩn được? Hắn đường đường là một người thích sạch sẽ, vậy mà dám nói hắn bẩn?
Ngụy thái phó lại lén lau mồ hôi trán: Tiểu tổ tông ơi, tuy rằng phụ thân biết mình rất đẹp trai, nhưng cũng đừng ở trước mặt Hoàng thượng mà so sánh như vậy chứ?
Hơn nữa ngươi vậy mà dám nói râu Hoàng thượng bẩn?! Ngươi sống đủ rồi đúng không!!
Để nhanh chóng kết thúc chủ đề không vui này, Minh Đức Đế chuyển sang nói: "Thái phó, ngươi bị bệnh, đã mấy ngày rồi không lên triều, trẫm lo lắng, nên đến thăm một lát."
Ngụy thái phó vừa định mở miệng,
Ngụy Nhất Nặc: 【 Phụ thân ta nào có bệnh? Là ông ấy đang giả bệnh! Ngài không thấy mấy ngày nay ông ấy ở nhà, hở ra là đánh ta đến nỗi mông nở hoa, nào giống người bệnh chứ? 】
Ngụy thái phó sắp muốn ngất xỉu rồi! Cái đứa chết tiệt này, đây là cảm thấy ông sống quá lâu rồi phải không??? Có thể ngậm miệng lại không hả!!! Không đúng, vốn là không hề mở miệng.
Minh Đức Đế vừa nghe, quả nhiên mình không đoán sai, Ngụy thái phó này đúng là có vấn đề, xem ra hôm nay mình đến đây một chuyến không uổng công rồi, nhưng mình cứ xem thử, rốt cuộc Ngụy thái phó này đang giở trò gì.
Vì vậy, hắn tiếp tục hỏi: "Khanh đang dưỡng bệnh, trẫm vốn không nên quấy rầy, chỉ là khanh hẳn cũng biết, gần đây trên triều đình, liên tục có đại thần đề nghị lập trữ, trẫm cũng rất khó xử. Khanh thân là lão sư dạy của các vị hoàng tử, hiểu rõ bọn họ nhất, cho nên trẫm muốn nghe xem khanh có ý kiến gì."
Ngụy thái phó: Haiz, cái gì đến rồi cũng đến!
Hệ thống: 【 Ký chủ ngươi đừng có chỉ lo nghĩ cho bản thân mình nữa, ngươi bị đánh mấy cái vào mông thì không sao, nhưng nếu phụ thân ngươi trả lời vấn đề này không tốt, e là nhà các ngươi sẽ gặp tai ương đó! 】
Minh Đức Đế, Ngụy thái phó: ???
Hệ thống này hiểu biết cũng nhiều thật đấy? Nó rốt cuộc biết những gì?
Mọi người đều vểnh tai lên nghe ngóng.
Để nghe rõ lời hệ thống nói, Minh Đức Đế còn cố ý nói không vội, bảo Ngụy thái phó suy nghĩ cho kỹ rồi hãy trả lời.
Ngụy Nhất Nặc: 【 Ôi chao, suýt chút nữa quên mất chuyện này! 】
【 Phụ thân ơi, con thấy, một là người không nhận hối lộ của người khác, hai là không kết bè kết phái, sống ngay thẳng, làm việc chính trực, bọn họ muốn lập ai làm thái tử là chuyện của bọn họ, người cần gì phải giả bệnh ở nhà chứ, làm cho chúng ta có vẻ chột dạ quá. 】
Ngụy thái phó lén liếc nhìn Hoàng thượng một cái, thấy sắc mặt Hoàng thượng hình như đã hòa hoãn hơn nhiều, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm: Coi như lần này ngươi còn biết điều, biết ăn nói như vậy thì ngươi có thể nói nhiều thêm chút nữa!
Ngụy Nhất Nặc: 【 Nhưng mà hệ thống, bây giờ Hoàng thượng đang ở ngay đây, ta không thể nào nhắc nhở phụ thân được. Hơn nữa cho dù ta nói ra, chắc Hoàng thượng cũng sẽ không tin đâu nhỉ? Không chừng còn bị phụ thân đánh cho một trận! 】
Ngụy thái phó: ...