Con trai của nữ chính chỉ vì một câu “không muốn chia sẻ tình thương của mẫu thân” mà y có thể không tiếc gϊếŧ hại con gái ruột.
Còn con gái của thị, chỉ muốn được sống tiếp cũng là một ước vọng xa vời…
Mộc Xuân vốn không để ý lắm đến bàn bên cạnh, chỉ cảm thấy giọng nói của người đàn ông kia hơi quen. Nhưng khi nghe Thẩm Vạn Kỳ nhắc đến Lãnh Hạ, nàng ấy lập tức mở to mắt nhìn Trưởng công chúa.
Nàng ấy không dám tin, liền ra hiệu bằng khẩu hình hỏi thị: “Hầu gia?”
Nhìn thấy Trưởng công chúa nhắm mắt, ngầm thừa nhận, Mộc Xuân cảm giác như có sấm nổ bên tai.
Y đã từng dựa vào danh tiếng của Trưởng công chúa để tiến thân. Không chỉ được phong làm Phò mã Đô úy, y còn từ một tiểu tướng quân Ngũ phẩm thấp bé nhảy lên thành Quy Đức tướng quân Tam phẩm, lại còn được phong tước vị…
Y lấy tư cách gì để nói những lời như vậy?
Năm xưa, Trưởng công chúa vì Thẩm Vạn Kỳ đã hy sinh biết bao nhiêu. Dù biết Hoàng đế và các Vương gia không đồng ý cuộc hôn nhân này, thị vẫn cố tránh mặt bọn họ, chỉ sợ làm mất lòng, khiến họ gây áp lực cho Thẩm Vạn Kỳ trên triều.
Thị đã từ bỏ rất nhiều thứ vốn thuộc về mình. Vậy mà giờ đây y nói rằng cưới thị không phải ý muốn của y?
Nếu vậy, tại sao lại nhiều lần nhờ người đưa thư vào cung, khuấy động trái tim thị?
Mộc Xuân cắn chặt răng, mắt đỏ hoe, chỉ muốn lao lên thay Trưởng công chúa gϊếŧ chết kẻ cầm thú đó.
Thẩm Vạn Kỳ không còn là người nữa sao? Y thậm chí còn muốn hại chết tiểu Quận chúa…
Trưởng công chúa thở dài trong lòng, sau đó vỗ nhẹ vào tay Mộc Xuân để an ủi.
Ký ức về những ngày yến tiệc linh đình, sính lễ trân quý và lễ cưới long trọng hiện lên trong đầu. Trưởng công chúa thấy tất cả chỉ như một giấc mộng đẹp. Nhưng sau chuyện này, giấc mộng của thị hoàn toàn tan vỡ.
Không chỉ giấc mộng của thị tan biến, mà giấc mộng của cả nhà họ Thẩm cũng nên kết thúc.
Những gì nhà họ Thẩm nợ thị, nợ con gái của thị, và nợ cả hoàng thất, thị nhất định sẽ bắt họ trả lại từng thứ một.
Chẳng bao lâu, trà lâu xuất hiện hai ma ma cúi đầu đi thẳng đến chỗ Thẩm Vạn Kỳ, nói thầm vài câu.
Một lát sau, y ngạc nhiên thốt lên: “Tất cả đều thất bại?”
Một trong hai ma ma cúi đầu khẽ đáp.
Vân Vũ Nhu bên cạnh vẻ mặt lo lắng: “Vạn Kỳ, có chuyện gì vậy?”
Thẩm Vạn Kỳ nói: “Ma ma và Lãnh Hạ đều thất bại. Hơn nữa… nữ nhân đó đã bắt đầu nghi ngờ.”