"Nhiên Nhiên, em làm anh quá thất vọng rồi."
Hắn vươn tay ôm chặt Hạ Nhiên vào trong ngực, sau đó bàn tay bóp lấy cằm cô ép người phụ nữ phải ngửa đầu lên. Một nụ hôn hung hăng hạ xuống trên môi cô, mang theo sự hỗn loạn và phẫn nộ bao phủ lên tất thảy.
Nụ hôn bá đạo không ngừng cường thế đoạt lấy khiến Hạ Nhiên có chút không thở nổi. Cảnh Hạo ôm chặt lấy cô không buông, lực đạo mạnh đến mức khiến cô phát đau.
Trên môi truyền đến một cơn đau đớn, Hạ Nhiên kêu lên một tiếng, ngay lập tức đã cảm nhận được hương vị tanh ngọt của máu tràn vào trong miệng. Cảnh Hạo phát điên đã cắn nát cả cánh môi cô.
Người đàn ông để lại cho cô vài giây để thở dốc, trong khi đó hắn tìm một tư thế thoải mái để dựa lên thành giường. Trong lúc ấy cánh tay rắn chắc như chiếc cùm của hắn vẫn khoá chặt lấy vòng eo của cô, không cho Hạ Nhiên một chút cơ hội để trốn thoát nào.
"Nhiên Nhiên, tốt nhất là em đừng làm cho anh phải tức giận hơn nữa."
Cảnh Hạo nhẹ nhàng nói. Hạ Nhiên chỉ cảm thấy trên môi đau xót, mỗi lần hô hấp đều hít vào đầy phổi hương vị cường thế bá đạo của hắn. Cho dù cô đã cúi đầu xuống rất thấp vẫn có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của hắn đang phả bên gáy cô.
Trong lúc hốt hoảng, cô dường như lại thấy được hắn của ngày xưa cũ.
"Nhiên Nhiên đang cảm thấy ngại ngùng sao? Nếu không thì tại sao tay em vẫn luôn run như vậy?"
"Ngoan, đừng sợ, tin tưởng anh, chờ em đã quen với những chuyện này rồi, tất cả mọi thứ sẽ dần dần tốt lên."
Những ký ức trong quá khứ từng chút từng chút hiện lên trước mặt cô. Hai mắt Hạ Nhiên ướt nhẹp vì khóc, hơi nước mông lung khiến cô nhìn không rõ lắm.
"Sao em lại khóc rồi?"
Cảnh Hạo có chút bất đắc dĩ chạm vào gương mặt ướt đẫm của cô. Hắn cúi đầu xuống hôn lên những giọt nước mắt mặn chát, lần này nụ hôn trở nên dịu dàng âu yếm khiến Hạ Nhiên cảm thấy không quen.
Từ trước đến giờ cô luôn không có cách nào phản kháng lại hắn, đặc biệt là lúc hắn đối xử nhẹ nhàng với cô thì lại càng không thể. Khuôn mặt vốn tái nhợt đột nhiên nhuốm lên một vệt đỏ ửng, khiến cho Cảnh Hạo vô cùng hài lòng.
Hắn thích nhất là mỗi khi Hạ Nhiên ngoan ngoãn bồi bên cạnh hắn, những lúc như vậy khuôn mặt nhỏ của cô sẽ trở nên đỏ rực như trái cà chua. Cô thường thích ôm chặt lấy hắn, giống như hắn là cả thế giới của cô vậy.
Cảnh Hạo đã yêu cô đến hết thuốc chữa rồi, cả đời này của cô chỉ có thể thuộc về hắn, làm sao hắn có thể cho phép cô chạy trốn khỏi hắn cho được?