Xuyên Nhanh: Tâm Tư Kí Chủ Thật Khó Đoán

Chương 19: Tổng tài thật cao tay (18)

Ba ngày sau.

Tập Đoàn Hàn thị, phòng CEO.

Cốc cốc cốc...

""Vào đi."" Vân Huyền cũng không ngẩng đầu lên, chăm chú xem văn kiện trên tay.

Hạ San đi vào, do dự một chút, vẫn mở miệng nói: ""Hàn tổng, công ty FA muốn hủy hợp tác với chúng ta, bọn họ nói sẽ đồng ý bồi thường phí vi phạm hợp đồng, còn nữa....""

Vân Huyền vẫn không ngẩng đầu lên, cô bình thản hỏi: ""Còn gì nữa?"

""Những đối tác có ý định hợp tác với chúng ta cũng đột nhiên đổi ý, bọn họ nói điều kiện của chúng ta đưa ra không đáp ứng được yêu cầu của họ, giờ bọn họ đang cùng tập đoàn Từ Thị bàn việc hợp tác."" Nói xong, Hạ San có chút không dám nhìn thẳng, sắc mặt hiện tại của tổng tài nhà mình.

Một trợ lý như cô còn nhìn ra, rõ ràng là tập đoàn Từ Thị đang cố ý nhắm vào Hàn Thị.

Hạ San có chút không thể lý giải.

Hai người thậm chí còn chưa gặp mặt, rốt cuộc Hàn tổng đã đắc tội với CEO Từ gia lúc nào nhỉ?

Nghe vậy, Vân Huyền dừng động tác, hơi nhướn mày.

Hắn ra tay cũng nhanh thật.

""À, tôi biết rồi."" Vân Huyền tiếp tục lấy văn kiện khác mở ra xem, không để ý đáp lại.

Hạ San ngây người, kinh ngạc nhìn cô.

Chỉ có vậy thôi á hả?

Hàn tổng, sao cô có thể phản ứng thản nhiên như vậy? Rốt cuộc cô có ý thức được tình hình hiện tại không thế?

""Nếu không còn việc gì nữa, cô ra ngoài đi."" Vân Huyền đưa vài tập văn kiện cho cô ấy: ""Sẵn tiện đem văn kiện này giao cho giám đốc bộ phận tài chính.""

Hạ San muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nói gì, nhận lệnh cầm văn kiện rời khỏi phòng.

Nếu Hàn tổng có thể bình tĩnh như vậy, chắc chắn là đã có biện pháp giải quyết, một trợ lý nhỏ như cô vẫn nên hoàn thành tốt công việc của mình thì hơn.

Vân Huyền gõ gõ ngón tay lên bàn, không biết suy tư cái gì, ánh mắt hơi lóe lên một cái, đột nhiên mở miệng: ""Hệ thống.""

Hệ thống lập tức xuất hiện: ""Sao thế kí chủ?"

Vân Huyền làm như không chút để ý hỏi: ""Nếu nam chính không có cái gọi là hào quang nhân vật chính thì hắn cũng không còn là nam chính, vậy có phải dù hắn có sống chết thế nào, cũng không ảnh hưởng đến thế giới đúng không?""

Hệ thống sửng sốt.

Hiển nhiên nó không nghĩ tới cô lại hỏi vấn đề này.

Nó trầm ngâm giây lát rồi trả lời: ""Theo lí thuyết thì đúng là như vậy, nam chính của mỗi thế giới đều có khí vận chi tử, nếu không còn khí vận đồng nghĩa với việc không còn là con cưng của thiên đạo, hắn chẳng khác gì một nhân vật qua đường, dù sống hay chết cũng không quan trọng."" Dứt lời, nó nhìn Vân Huyền, hiếu kỳ hỏi.

""Tại sao kí chủ lại hỏi vấn đề này? Cô muốn làm gì?"

Vân Huyền hờ hững nói: ""Tôi hơi tò mò nên chỉ tùy tiện hỏi thôi.""

Thái độ thờ ơ, không quan tâm giống như thật sự chỉ thuận miệng hỏi, có điều tiền đề là hệ thống không cảm nhận được suy nghĩ chợt lóe qua của cô.

Trên mặt hệ thống viết chữ ""Cô lừa ai vậy.""

Tuy suy nghĩ vừa rồi của cô nó không bắt kịp, nhưng nó khẳng định cô đang âm mưu gì đó, không những thế còn liên quan đến nữ chính.

Mặc dù rất tò mò Vân Huyền muốn làm gì, có điều nó biết cô sẽ không nói, vì thế nó cũng không truy hỏi đến cùng, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, tùy cô muốn làm gì thì làm.

Diệp gia, phòng khách.

Nhạc Ninh cầm ly nước cam lên uống một ngụm rồi cất tiếng hỏi: ""Trong nhà chỉ còn mình cậu à, hai bác và anh trai cậu đâu?"

Diệp Nam Yên gật đầu: ""Ừm, ba và anh trai đã tới tập đoàn xử lý công việc rồi, mẹ mình thì cùng mấy vị phu nhân đi trung tâm mua sắm."" Nói rồi, cô nhìn cô ấy hỏi: ""Không phải cậu nói với mình, sẽ ở thành phố H đến một tuần mới về sao? sao mới ba ngày đã trở về rồi?"

Nhạc Ninh cười trả lời: ""Công việc hoàn thành sớm hơn dự định."" Đột nhiên nhớ tới cái gì, cô nhìn Diệp Nam Yên hỏi: ""Phải rồi, bữa tiệc hôm đó có phải đã xảy ra chuyện gì đúng không? Tên Từ Khanh Liệt đó có làm gì cậu không?""

Trong mắt Diệp Nam Yên xẹt qua một tia mất tự nhiên, rất nhanh liền biến mất, cô bình tĩnh nói: "Không có, chẳng xảy ra chuyện gì hết.""

""Ồ thật sao."" Vẻ mặt Nhạc Ninh tựa cười như không cười nói: ""Nếu không có chuyện gì, tại sao mình nghe người hầu báo lại, ngày hôm đó anh trai cậu đã gọi đến Nhạc gia, hỏi tung tích của vậy cậu nhỉ.""

Sắc mặt Diệp Nam Yên cứng đờ, nhất thời có chút lúng túng vì lời nói dối bị vạch trần.

Cô thật sự không nghĩ tới anh trai sẽ gọi đến Nhạc gia.

Ngẫm lại thì cũng đúng, trong giới thượng lưu cô chẳng thân thiết với một ai, ngoại trừ Nhạc Ninh, không liên hệ với cô ấy thì còn có thể là ai.

Nghĩ lại những hành động cố ý dời đi đề tài, giúp cô che giấu trước mặt mẹ Diệp của ba và anh trai.

Có lẽ hai người họ không muốn cô khó xử nên mới làm vậy.

Trong lòng Diệt Nam Yên không khỏi ấm áp, cũng có chút hổ thẹn.

Nhạc Ninh nheo mắt nhìn chằm chằm Diệp Nam Yên, giọng điệu như thanh tra hình sự tra hỏi phạm nhân: "Cậu mau nói đi, rốt cuộc hôm đó đã xảy ra chuyện gì?"

Diệp Nam Yên mím môi chần chừ.

Cô dám cá rằng, nếu mình nói ra chuyện đã xảy ra ngày hôm đó, đảm bảo cô ấy sẽ lập tức mang dao đi chém Từ Khanh Liệt.

Nhạc Ninh nhìn bộ dạng liều chết không nói của Diệp Nam Yên, cô xoa xoa cằm nở nụ cười gian xảo, tung ra đòn sát thủ: ""Nếu cậu không nói cho mình biết, mình sẽ nói những chuyện đã xảy ra với cậu trong 2 tháng nay cho hai bác và anh trai cậu biết.""

Quen thân với nhau nhiều năm như vậy, cô tất nhiên biết rõ nhược điểm của cô ấy.

Quả nhiên, khi Diệp Nam Yên nghe vậy liền sốt sắng nói: ""Đừng, cậu đừng nói cho họ biết.""

Nhạc Ninh lập tức rèn sắt khi còn nóng: ""Vậy cậu mau kể cho mình biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì?"

Không còn cách nào, Diệp Nam Yên thở dài một tiếng, đành bất đắc dĩ kể lại sự việc từ đầu đến cuối.

Nghe xong, Nhạc Ninh chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo, từ lòng bàn chân xong lêи đỉиɦ đầu, l*иg ngực như muốn nổ tung. thần sắc tràn ngập phẫn nộ: ""Mẹ kiếp, tên khốn đó thế mà hắn dám giở thủ đoạn bỉ ổi như vậy với cậu, hắn là thứ chó má gì vậy, mình nhất định phải băm hắn ra thành trăm mảnh....""

Hai mươi mấy năm giáo dưỡng đều bị cô vứt lên chín tầng mây, miệng liên tục mắng chửi, từ thô tục tuôn ra không ngừng.

Cô nghiến răng ken két hận không thể ngay lập tức nhai sống Từ Khanh Liệt.

Nghĩ là làm, Nhạc Ninh lập tức đứng dậy, định đi tìm hắn tính sổ.

Diệp Nam Yên đã sớm dự đoán trước nên nhanh tay ngăn cô ấy lại: ""Ninh Ninh, cậu bình tĩnh một chút.""

Nhạc Ninh nổi giận lôi đình: ""Làm sao mình bình tĩnh được, Tiểu Yên! Nếu không phải nhờ có Hàn tổng thì cậu đã sớm bị hắn...."" Hai từ kia, làm thế nào cũng không thể nói ra như bị nghẹn ở cổ họng.

Diệp Nam Yên tất nhiên hiểu cô ấy muốn nói gì, sắc mặt cũng trở nên không mấy tốt đẹp, cô cố gắng bình ổn tâm tình, nhẹ giọng trấn an: ""Không phải mình đã không có vấn đề gì rồi sao, cậu không cần phải lo lắng như vậy."" Nói đến đây, cô trầm giọng nói tiếp: ""Với lại, Ninh Ninh...chúng ta không phải là đối thủ của hắn.""

Nhạc Ninh nghe vậy, cũng khôi phục được một chút lý chí, vẻ mặt trở nên héo rũ: ""Tiểu Yên, mình quả thực vô dụng không giúp được gì cho cậu.""

Diệp Nam Yên có chút buồn cười nhìn cô ấy: ""Cậu nói linh tinh gì vậy, cậu đã giúp đỡ mình rất nhiều, sao có thể vô dụng được.""

Dù biết cô ấy chỉ là đang an ủi mình, Nhạc Ninh cũng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: ""Thật vậy chăng?""

Diệp Nam Yên gật đầu khẳng định: ""Tất nhiên."" Cô kéo cô ấy ngồi xuống ghế: ""Nào, cậu mau ngồi xuống, mình đã kêu người hầu chuẩn bị bánh ngọt mà cậu thích rồi.""

Nghe nhắc tới đồ ngọt, ánh mắt Nhạc Ninh sáng lên, sự chú ý cũng bị dời đi: ""Đâu đâu, mau đem đến đây để mình nếm thử.""

Diệp Nam Yên cười nhẹ, kêu người hầu đem đồ ngọt tới, đồ ngọt được người hầu đem đến đặt lên bàn.

Ba cái bánh được cắt theo hình tam giác có màu sắc đẹp mắt, hương vị đều đủ nhìn vô cùng ngon miệng.

Nhạc Ninh gấp không chờ nổi, cầm lên ăn thử một miếng, nhịn không được khen một câu: ""Wow, ngon thật đấy, đầu bếp nhà cậu giỏi thật nha.""

Diệp Nam Yên cười cười nói: ""Nếu cậu thích mình sẽ kêu dì Châu làm thêm vài món để cậu mang về."" Vừa nói, cô vừa cầm ly trà trên bàn lên uống.

Nhạc Ninh gật đầu lia lịa, ăn được vài miếng, cô đột nhiên nhớ tới vị Hàn tổng kia, hứng thú bừng bừng hỏi: ""Tiểu Yên, cậu và Hàn tổng quen biết nhau à, sao cô ấy có thể vì cậu mà đối đầu với Từ Khanh Liệt vậy?"

Phải biết trong giới thượng lưu, dù là người có địa vị cao cũng có chút kiên dè Từ gia, nói chi chỉ là CEO của một trong những gia tộc.

Người dám trực tiếp đắc tội Từ gia như vậy, quả thật rất có dũng khí.

Động tác của Diệp Nam Yên hơi dừng lại, trong mắt hiện lên ý cười, cô không chút giấu diếm kể cho Nhạc Ninh nghe.

Càng nghe trong lòng Nhạc Ninh càng thêm có thiện cảm với Vân Huyền.

Suốt cả buổi hai người điều nói đến chủ đề liên quan đến Vân Huyền.

Tại văn phòng CEO, Vân Huyền đang tập trung xử lý công việc, đột nhiên hắt xì một cái, cô xoa xoa mũi.

Ai đang nhắc tới cô vậy nhỉ?