Thập Niên 80: Thân Thích Pháo Hôi Từ Nước Ngoài Trở Về

Chương 11: Hiển nhiên đây là vấn đề lập trường

Tô Tầm: … Đánh người là không đúng, nhưng chẳng phải mới nãy còn bảo là dùng công việc để dụ dỗ nam thanh niên trí thức à? Thế thì sau khi chia tay, nam thanh niên trí thức còn được làm công việc đó nữa không?

Hệ thống Vạn Người Ghét: “Anh hai Tô Hướng Nam của cô lười biếng, khôn lỏi, có thù tất báo. Anh ta lén lút theo dõi nam thanh niên trí thức bị anh trai của anh ta đánh, trong lúc vô tình phát hiện nữ chính đầu cơ trục lợi, thế mà còn định tố cáo, ngược lại bị nữ chính gán tội giở trò đồϊ ҍạϊ đưa đi cải tạo lao động.”

Tô Tầm: … Hiển nhiên đây là vấn đề lập trường, ai ra tay nhanh hơn ác hơn thì thắng, hiển nhiên đạo hạnh của ông anh họ hờ này vẫn còn thấp lắm, ừm, cũng có lẽ vì hào quang không sáng bằng người ta.

“Chị dâu cả của cô ăn cây táo, rào cây sung, suốt ngày lấy đồ của nhà mẹ đẻ về nhà chồng, là quỷ hút máu của nhà mẹ đẻ.”

Tô Tầm: … Vẫn là vấn đề lập trường thôi, người nhà mẹ hận chị ấy, còn người nhà chồng thích chị ấy. Giờ mình cũng được coi là người nhà chồng của chị ấy nhỉ? Mình mà ghét bỏ chị ấy thì khác nào qua cầu rút ván?

“Em họ Tô Bảo Linh của cô đứng núi này trông núi nọ, hay ghen tỵ với người khác. Cô ta vốn có hôn ước từ thuở nhỏ với nam chính Hoắc Triêu Dương, ai dè sau này lớn lên gặp được nam thanh niên trí thức thì thay lòng đổi dạ, ruồng bỏ nam chính. Rõ ràng chính cô ta ruồng bỏ nam chính nhưng sau khi biết nam chính và nữ chính đang quen nhau thì lại cảm thấy bất bình, xúi giục cha của cô ta là Tô Tiến Sơn gây khó dễ cho hai người, cố tình sắp xếp công việc nặng nhọc bẩn thỉu cho hai người.”

Tô Tầm: … Xét theo góc độ khác thì công việc nặng nhọc và bẩn thỉu đều giao cho họ làm hết, những người khác không cần làm nữa, chẳng phải là đang tạo phúc cho người khác sao?

Hệ thống Vạn Người Ghét: “Tóm lại, họ đều không phải là người tốt, cho nên tôi đề nghị cô đừng tiếp xúc với họ.”

“…” Tô Tầm cảm khái, xem ra mình còn tồi hơn cả họ. Nhưng chuyện nhận người thân, đúng là nên suy nghĩ kỹ hơn để tránh rước thêm phiền phức.

Tô Tầm không phải là người coi trọng tình thân cỡ nào. Một người chưa bao giờ được nếm mùi tình thân như cô cảm thấy rất lạ lẫm với loại tình cảm này. Lâu ngày, thậm chí cô còn cho rằng loại tình cảm này rất phiền phức, nếu bắt nguồn từ lợi ích thì sẽ đơn giản và thuần túy hơn nhiều.

Cho nên việc cô có nhận người thân hay không không liên quan gì đến chuyện tam quan của người nhà họ Tô có ngay thẳng hay không, mà là phải suy xét xem người thân này có thể mang lại lợi ích cho mình hay không. Nếu không có thì đương nhiên cô sẽ tránh xa.

Hệ thống Vạn Người Ghét: “Theo miêu tả trong sách thì ngay cả chó trong thôn đi ngang qua cổng nhà họ cũng sẽ nhe răng.”

“…” Tô Tầm chợt nhướng mày: “Bị mọi người ghét đến mức này cơ à?”

“Đúng, hiện giờ họ đã bị mọi người sỉ vả.”

Tô Tầm hỏi: “Thế nếu tôi nhận người thân với họ thì tôi có bị hy sinh không?”

“Không đến nỗi đó, dù gì cô cũng không phải là người của thế giới này.”

Tô Tầm nghe đến đây thì cảm thấy ổn rồi. Không bị hào quang pháo hôi ảnh hưởng, nhưng lại được hưởng sái từ pháo hôi, bị người khác ghét bỏ sỉ vả… Còn có lối tắt nào tiện lợi hơn thế này nữa không?

Tô Tầm vẫn chưa quên mình đang có nhiệm vụ, hơn nữa phải hoàn thành trong vòng ba năm mới được tự do. Cô hoàn thành nhiệm vụ sớm ngày nào thì sẽ trở thành triệu phú sớm ngày đó, chẳng phải sướиɠ hơn là mình vất vả gây dựng sự nghiệp hay sao? Khi đã nắm giữ tài chính một triệu, đứng trên đầu ngọn gió rồi thì sợ gì không bay được? Tô Tầm cho rằng, tính kiểu gì cũng cảm thấy đây là vụ mua bán chỉ lời chứ không lỗ.