Kế Hoạch Nam Thần [Hệ Thống]

Chương 18

EDIT: HẠ

Trong nháy mắt đã gần trôi qua một năm.

Ellen để Mộ Tử Mặc làm một bài kiểm tra toàn thân kỹ càng tỉ mỉ, sau đó tuyên bố Mộ Tử Mặc đã hoàn toàn khôi phục.

“Bất quá vẫn phải cố gắng rèn luyện một chút, mỗi tháng đến kiểm tra định kỳ, đảm bảo sau này sẽ không có bất luận di chứng gì.” Ellen cười tủm tỉm nói.

Mộ Tử Mặc một bên mỉm cười gật đầu, một bên an ủi Trần Ninh Nhạc đang kích động đến nỗi khóc không thành tiếng.

“Anh, anh như thế nào một chút cũng không kích động?” Trần Ninh Nhạc khụt khịt mũi. Nỗ lực lâu như vậy rốt cuộc đạt được kết quả tốt nhất, người bình thường khẳng định sẽ rất kích động đúng không?

“Bởi vì mỗi một lần lấy được thành quả, anh đều thực kích động, cho nên hiện tại liền không cảm thấy kích động nữa.” Mộ Tử Mặc thuận miệng nói bậy bạ.

Trên thực tế nguyên nhân là tối hôm qua Mộ Tử Mặc đã kiểm tra xong ở trong không gian hệ thống, được đến kết luận hoàn thành nhiệm vụ, đã sớm kích động một lần rồi.

Cho nên hiện tại khi nghe thấy tin tức này lần nữa, mà Ellen có lẽ muốn làm Mộ Tử Mặc chú ý rèn luyện tĩnh dưỡng hai chân, không nói khách quan như hệ thống, cho nên Mộ Tử Mặc tự nhiên sẽ không kích động.

“Hiện tại về nước là có thể nghỉ ngơi một chút.” Trần Ninh Nhạc xoa đôi mắt, hút cái mũi, “Một tháng sau trường trung học Thạch Lâm mới khai giảng.”

Đây là một tháng học tập đầy nỗ lực. Cậu đã học đến chương trình học lớp 10 ở trong hệ thống, Mộ Tử Mặc thầm nghĩ.

Nhiệm vụ lâm thời của hệ thống đã hoàn thành toàn bộ, cũng chính là kỳ thi cuối kỳ cũng đã kết thúc. Bởi vì đề khó hơn so với đề thi giữa kỳ, điểm vật lý so với trước đó hơi thấp hơn một chút, chỉ được 75 điểm, hóa học cùng sinh vật như cũ đều được 80 điểm, toán học lần này thật ra được 91 điểm, đem Mộ Tử Mặc dọa sợ.

Các môn khác Mộ Tử Mặc đều đạt được 90 điểm trở lên, lịch sử vẫn như cũ là môn điểm cao nhất, cư nhiên được 98 điểm.

Mộ Tử Mặc cảm thấy những môn khác chính mình biểu hiện đều tương đối bình thường, nhưng môn lịch sử khẳng định là có thiên phú.

Bởi vì trung học Thạch Lâm chỉ chia môn khi vào lớp 11, nếu Mộ Tử Mặc không muốn học lại lớp 10, cậu chỉ có thể tham gia bài kiểm tra phân ban của trường.

Làm trường trung học trọng điểm lâu đời, trung học Thạch Lâm đương nhiên sẽ coi trọng khoa tự nhiên hơn khaa xã hội. Nhưng mấy năm nay quốc gia càng lúc càng coi trọng văn khoa, cho nên văn khoa của trung học Thạch Lâm cũng được tăng cường. Mộ Tử Mặc nghe được dì Tiền nói, năm nay trung học Thạch Lâm sẽ nhận mười lớp khoa văn, trong đó có hai lớp hỏa tiễn của khoa, hai lớp trọng điểm khoa, sáu lớp còn lại sẽ là lớp thường.

Đương nhiên, khoa tự nhiên được xếp càng nhiều lớp, ước chừng có đến 30 lớp, trong đó lớp hỏa tiển có 4 cái, lớp trọng điểm cũng có 6 cái.

Bất quá cho dù là lớp thường, tỷ lệ đỗ đại học cũng là 50% trở lên, cho nên rất nhiều học sinh tình nguyện nộp số tiền lớn để làm giáo phí, cũng hy vọng có thể đi vào trung học Thạch Lâm.

Căn cứ theo hệ thống đoán trước, nếu dựa theo tiến triển học tập hiện tại của Mộ Tử Mặc, cuộc thi phân ban một tháng sau, cậu có thể tiến vào lớp hỏa tiễn của trung học Thạch Lâm.

Mộ Tử Mặc bị hệ thống làm cho sợ hãi.

Vô luận là trước khi xuyên qua vẫn là trước khi trọng sinh, hai đời này, cậu ngay cả tiến vào trường trọng điểm cũng không dám nghĩ tới được không? Càng đừng nói tiến vào lớp hỏa tiễn của trường trung học trọng điểm! Đây chính là lớp hỏa tiễn! Ngay cả lớp trọng điểm đều không phải! Là lớp hỏa tiễn!

Lớp trọng điểm tỷ lệ bị đào thải là 80%, trong khi đó lớp hỏa tiễn là 95%!

Ta thiên,… Đột nhiên cảm thấy nhân sinh của chính mình đã thay đổi nhanh như vậy.

Mộ Tử Mặc bởi vì trước kia trải qua hệ thống tâm lý phụ đạo mà đối với thành tích học tập của mình không phải rất tự tin, tự tin của người trọng sinh gì đó đều bị đánh cho tan tác không còn một mảnh. Kết quả hiện tại hệ thống liền cho Mộ Tử Mặc một kinh hỉ lớn.

Cho, cho nên, ta còn rất ngưu. Mộ Tử Mặc thật là lâng lâng.

Đại khái là bởi vì đời trước mặc dù nói chân cậu vẫn lưu lại di chứng, nhưng trên cơ bản cũng coi như là phục hồi thành công, cho nên Mộ Tử Mặc đối với việc phục hồi thành công cũng không có quá lớn kinh hỉ.

Dù sao hoàn thành hệ thống huấn luyện mà bác sĩ yêu cầu liền nhất định có thể thành công, tự nhiên sẽ không có nhiều bất ngờ.

Nhưng việc có thể tiến vào lớp hỏa tiễn của một trường trọng điểm cả nước, Mộ Tử Mặc xem như là lần đầu gặp được, quả thực vui vẻ không biết như thế nào cho phải.

Quả nhiên đối với người Hoa Quốc mà nói, đọc sách đều là mối quan tâm hàng đầu.

Chẳng sợ tương lai bị chửi thành một con mọt sách, nhưng nếu chính mình đạt được thành tích tốt, vẫn là một chuyện khiến người ta phi thường vui vẻ.

“Anh muốn trực tiếp học lên lớp 11 sao?” Bởi vì đã sớm biết anh trai tự học tài liệu của lớp 10, cho nên Trần Ninh Nhạc đại khái cũng đoán được ý tưởng của Mộ Tử Mặc.

Mộ Tử Mặc gật đầu: “Đúng vậy, dù sao sau khi phân ban học sinh cũng sẽ bị chia ra, cho nên đều xem như hoàn cảnh học mới, anh hẳn là có thể thích ứng.”

Nếu hệ thống có thể giúp hắn bổ túc lại kiến thức lớp 10, như vậy hắn cũng không cần phải lưu ban học lại lần nữa.

Vừa lúc lớp 10 chỉ học kiến thức cơ sở, ban ngày hắn có thể tự học, buổi tối ở trong không gian hệ thống còn có thể học thêm mười sáu tiếng đồng hồ, hiện tại chương trình học lớp 10 đã được học hơn phân nửa, nỗ lực thêm một phen, một tháng còn lại vẫn có thể đem toàn bộ kiến thức của lớp 10 học xong.

Trần Ninh Nhạc nắm tay: “Vậy em cũng muốn nhảy lớp, trực tiếp học lên lớp 11!”

Mộ Tử Mặc bày ra dáng vẻ mắt thỏ Tuzki: “Mau tỉnh lại đi em trai, em hiện tại còn chưa bắt đầu học tri thức lớp 10 đúng không? Một tháng không kịp học đâu. Hơn nữa cho dù cùng nhau học lớp 11, chúng ta cũng tuyệt đối không cùng ban. Em đã định tiến vào ban tự nhiên không phải sao?”

Trần Ninh Nhạc nước mắt thành sông: “Anh trai, anh không cần tàn nhẫn như vậy, ôn nhu cơ bản nhất giữa người với người đâu rồi?”

“Bị đông lạnh sau đó ăn hết rồi.” Mộ Tử Mặc vỗ vỗ đầu Trần Ninh Nhạc, cười tủm tỉm nói.

Gần một năm nay, Mộ Tử Mặc đã thật tâm tiếp nhật người em trai này, cử chỉ giữa hai người cũng thân mật hơn rất nhiều.

Ân, cậu cũng đã có thể không hề khúc mắc mà gọi Tiền phu nhân là “dì Tiền’.

Trần Ninh Nhạc ngồi xổm trên mặt đất vẽ xoắn ốc: “Vì cái gì anh trai không học ban tự nhiên, vì cái gì mình xem không hiểu văn khoa.”

“CHúng ta hai anh em một văn một lý, văn lý song toàn, không phải vừa vặn sao?” Mộ Tử Mặc cười an ủi nói.

“Tôi chỉ nghe qua văn võ song toàn, văn lý song toàn là cái gì?” Ellen mới vừa đi gọi điện cho Lâm Tần để chia sẻ việc Mộ Tử Mặc đã khỏi hẳn đột nhiên lên tiếng hỏi.

Mộ Tử Mặc trầm mặc trong chốc lát, nói lời thấm thía: “Lời nói Hoa quốc bác đại tinh thâm, người nước ngoài chỉ cần biết ‘một ngàn câu đối thoại thường dùng’ là đủ. Loại thành ngữ này anh vẫn đừng nên học.”

“Cậu đây là đang kỳ thị chúng tôi, chỉ số thông minh của tôi rất cao!” Ellen bất mãn nói.

Mộ Tử Mặc buông tay: “Đây cũng không phải vấn đề của chỉ số thông minh, mà là văn hóa khác biệt. Giống như tôi cũng nghe không hiểu anh cùng tỷ tỷ hộ sĩ dùng tiếng ý trích dẫn cái gì điển cố câu thơ, ngụ ý của cái gì mà sao kim sao hỏa gì đó.”

“…” Ellen phát hiện chính mình cư nhiên không còn lời nào để nói.

Trải qua một năm ở chung, Ellen phát hiện Mộ Tử Mặc cũng không phải là tiểu thiên sứ ngoan ngoãn, mà là một tiểu ác ma đang ngụy trang! Tỷ như mỗi lần hắn cùng hộ sĩ nói chuyện, Mộ Tử Mặc liền sẽ giả vờ như nghe không hiểu họ nói cái gì, sau đó lễ phép ngoan ngoãn mà chủ động đi lên chào hỏi.

Liền tính nghe không hiểu, tốt xấu cũng có thể hiểu qua biểu tình và động tác đi.

Mộ Tử Mặc tỏ vẻ chính mình thực đơn thuần thực thuần khiết, thật sự cái gì đều không hiểu.

Mới không phải bởi vì nhàm chán mà cố ý xem đâu.

“Đi nhanh đi đi nhanh đi, đi rồi liền không còn ai quấy rầy chuyện yêu đương của tôi.” Ellen vẫy vẫy tay, rất là vô lực.

Mộ Tử Mặc nhún nhún vai, kéo Trần Ninh Nhạc vẫn còn ngồi xổm trên mặt đất đi lên lầu thu thập đồ đạc.

Trước khi lên lầu, Mộ Tử Mặc nghĩ nghĩ, quay đầu khuyên một câu: “Ellen, ăn ít đồ ngọt thôi, bằng không mười năm sau sẽ béo thành quả cầu.”

Xem ở phần cảm tình hiện tại, Mộ Tử Mặc phi thường thánh phụ mà quyết định lộ ra một ít chuyện tương lai, cũng khuyên can một chút.

“Lăn!” Ellen cả giận nói.

Mộ Tử Mặc kéo Trần Ninh Nhạc nhanh như chớp “lăn” trở về trên lầu. Dù sao hắn cũng đã khuyên, về sau nếu Ellen lại lần nữa dẫm lên vết xe đổ, trở thành ông chú địa trung hải, vậy thì đó là lỗi do hắn.