Phiên Tòa Của Tử Thần

Chương 1

Hang động rộng mênh mông được biết đến với cái tên là Phòng Khledon, gần như vắng tanh. Ngoài Gavner, Kurda và Harkat ngồi cùng bàn với tôi, chỉ có một Ma-cà-rồng có mặt, đó là tay bảo vệ ngồi một mình vừa nhâm nhi cốc rươu bia, vừa huýt sáo thầm.Bốn tiếng đồng hồ ngột ngạt đã trôi qua kể từ khi tôi biết mình sẽ bị phán xét trong mấy phiên tòa Thụ phong. Tôi vẫn còn lơ mơ về Tòa thụ phong, nhưng cứ nhìn mấy bộ mặt ủ dột, nhăn nhó cùng bàn, và những gì đã được nghe trong Cung Ông Hoàng, tôi cũng có thể đoán cơ hôị thành công của tôi rất mong manh.

Trong khi Kurda và Gavner thì thầm trao đổi về phiên tòa, tôi chăm chú quan sát Harkat. Gần đây chúng tôi ít gặp nhau, vì hắn bị giam trong Cung Ông Hoàng để được thẩm tra. Harkat vẫn mặc cái áo trùng xanh truyền thống, dù đã lột bỏ mũ trùm đầu, vì không còn bận tâm che giấu cái mặt da xám, vá víu đầy sẹo nữa,. Harkat không có mũi, hai tai nằm dưới lớp da đầu. Cặp mắt xanh lè, tròn xoe, to thô lố gần đỉnh đầu. Miệng hắn lởm chởm đầy răng nhọn họắc. Không khí bình thường rất độc hại đối với Harkat, vì vậy, để sống được, hắn phải đeo một khẩu trang đặc biệt. Khi nói hoặc ăn, hắn phải kéo khẩu trang xuống cằm, rồi kéo lên che kín miệng ngay. Harkat từng là một con người, nhưng đã chết, chỉ sau khi có một giao kèo với lão Tí-nị, mới nhập vào thân xác hiện nay. Hắn không nhớ đã từng là ai, giao kèo với lão Tí-nị gồm những gì.

Harkat mang theo thông điệp của lão Tí-nị gửi các ông hoàng: Đêm của Chúa tể ma-cà-chớp đã gần kề. Chúa tể ma-cà-chớp là một nhân vật huyền thoại.Sự xuất hiện của nhân vật này là dấu hiệu khởi đầu cuộc chiến giữa ma-cà-rồng và ma-cà-chớp. Cuộc chiến đó - theo lão Tí-nị - ma-cà-chớp sẽ thắng và sẽ quét sạch lực lượng ma-cà-rồng.

Thấy tôi nhìn, Harkat kéo thấp khẩu trang, hỏi:

- Được thấy... nhiều phòng... nhiều cung không?

- Kha khá.

- Ráng cho... mình đi.. một vòng... nghe...

Kurda thở dài khổ sở:

- Darren không còn thời gian để đưa mi đi một vòng các phòng đâu. Không còn cả thời gian để chuẩn bị cho các phiên tòa nữa.

Tôi nói:

- Cho cháu biết thêm về các phiên tòa đi.

Tướng puân Gavner Purl - một ma-cà-rồng lực lưỡng, tóc nâu ngắn, mặt bầm dập, luôn bị ông Crepsley trêu chọc vì hơi thở nặng nề và tật ngáy - cắt nghĩa:

-Đó là một phần di sản xa xưa. Không ma-cà-rồng nào nhớ chính xác từ bao giờ. Trong mỗi đêm Hội đồng thuở đó, họ đều mở phiên tòa và tất cả mọi ma-cà-rồng đều phải chịu thử thách, cho dù trước đó họ đã từng vượt qua cả chục lần rồi. Khoảng một ngàn năm trước các phiên tòa mới được thiết lập lại. Đó là thời có chức vụ tướng quân. Còn trước đó, chỉ có ông hoàng và những ma-cà-rồng bình thường. Với quy định mới, chỉ những ai muốn trở thành tướng qụân mới cần phải vượt qua sự thử thách của các phiên tòa. Rất nhiều ma-cà-rồng bình thường tham gia thử thách, cho dù họ không muốn thành tướng quân. Một ma-cà-rồng luôn phải vượt qua được Tòa Thụ Phong mới được tập thể nể trọng.

- Cháu tưởng cứ vượt qua được là đương nhiên trở thành tướng quân?

- Không đâu.

Kurdar vuốt mái tóc vàng trả lời trước ông Gavner. Kurdar Smahlt không lực lưỡng như những ma-cà-rồng khác - ông tin vào cái đầu hơn cơn cơ bắp - và mặt ông cũng ít vết sẹo hơn các ma-cà-rồng khác. Trên má trái chỉ có ba vết xước màu đỏ - những biểu hiện của ma-cà-chớp. Ước mơ của Kurda là tái hợp ma-cà-rồng và ma-cà-chớp. Ông đã bỏ ra nhiều chục năm tranh luận trong những cuộc thương thuyết hoà bình với những tên sát nhân vô gia cư đó.

Kurdar nói tiếp:

- Toà thụ phong chỉ là thử thách đầu tiên dành cho các tướng quân tương lai. Tiếp theo còn có trắc nghiệm về sức khỏe, sức chịu đựng, sự khôn ngoan từng trải. Vượt qua các phiên toà chỉ mang ý nghĩa một ma-cà-rồng có được địa vị đàng hoàng.

Địa vị đàng hoàng là câu nói tôi đã được nghe nhiều lần. Tôn trọng và danh dự là những điều quan trọng sinh tử của ma-cà-rồng. Là một ma-cà-rồng đàng hoàng, đồng nghĩa với sự được đồng loại tôn trọng.

Tôi hỏi:

- Chuyện gì xảy ra trong những phiên toà?

Lần này thì ông Gavner tranh nói trước Kurda.

- Có nhiều loai trắc nghiệm khác nhau. Phải vượt qua năm thử thách. Mỗi thử thách sẽ được chọn ngẫu nhiên. Từ đấu với lợn lòi hoang dã, leo dốc núi đầy hiểm trở, đến bò qua một hố lúc nhúc rắn.

- Rắn?

Tôi lo lắng hỏi. Bạn thân nhất của tôi trong Gánh Xiếc Quái dị là Evra Von có nuôi một con rắn khổng lồ. Tôi đã quen dần với nó, nhưng không thể nào thích nổi loài rắn. Rắn làm tôi hãi đến rùng mình.

Kurdar lên tiếng ngay:

- Trong phiên toà dành cho Darren làm gì có rắn. Kẻ nuôi rắn cuối cùng của chúng ta đã chết từ tám năm trước rồi, và chưa có ai thay thế. Còn vài con không đủ làm đầy một cái thau, nói gì tới một cái hố.

Ông Gavner tiếp:

- Các phiên toà sẽ tổ chúc cách từng đêm. Xen giữa là một ngày nghỉ. Vì vậy phải vô cùng thận trọng ngay từ đầu. Nếu bị thương sớm, sẽ không đủ thời gian bình phục.

Kurda trầm ngâm:

- Có thể Darren sẽ gặp may. Lễ hội cũng gần kề rồi.

Tôi vội hỏi:

- Là sao?

-Khi các ma-cà-rồng về dự hội đồng đầy đủ, chúng ta sẽ mở đại tiệc ăn mửng. Từ mấy đêm trước, qua Huyết thạch, chúng ta đã tìm kiếm những kẻ đến trễ. Chỉ còn ba ma-cà-rồng đang trên đường tới đây. Khi người cuối cùng có mặt, tất cả công vụ đều được tạm nghỉ trong ba đêm ngày.

Ông Gavner bảo:

- Đúng vậy. Nếu lễ hội khai mạc đúng vào phiên toà của cháu, cháu sẽ có được ba ngày nghỉ. Một phần thưởng tuyệt vời đó.

Kurda ủ rũ:

- Phải, nhưng nếu họ đến đúng giờ kia.

Dường như ông ta nghĩ rằng tôi chẳng còn cơ hội nào trong phiên toà. Tôi hỏi:

- Sao ông cứ nghĩ là cháu sẽ thất bại?

- Không phải ta coi thường em đâu. Nhưng em còn quá nhỏ và thiếu kinh nghiệm. Ngoài việc em không kịp chuẩn bị thể chất, em còn không có thơì gian đánh giá những khó khăn khác nhau và tập luyện cho vụ này. Em bị ném vào đường cùng như vậy là bất công.

- Vẫn chưa hết lải nhải về vụ công bằng sao?

Tiếng nói vang lên sau lưng. Đó là ông Crepsley vừa tới cùng cụ Seba Nile, viên sĩ quan quân nhu của núi ma-cà-rồng. Cả hai ngồi xuống, lặng lẽ cúi đầu chào chúng tôi.

Vẻ bất mãn, Kurdar nói:

- Ông đã quá hấp tấp khi đồng ý về phiên toà, ông Larten à. Ông không thấy cần cắt nghĩa cho Darren thông suốt các quy luật sao? Thậm chí nó còn không hiểu là, nếu thất bại trong việc hoàn tất các thử thách, chắc chắn sẽ bị gϊếŧ.

- Đúng vậy không?

Ông Crepsley hỏi tôi. Tôi gật đầu nói:

- Cháu tưởng, nếu không ổn, cháu có thể bỏ cuộc.

- A! Đáng lẽ ta phải cắt nghĩa rõ hơn. Ta xin lỗi.

Kurdar mỉa mai:

- Một lời xin lỗi hơi bị muộn.

- Dù sao tôi vẫn giữ quyết định của mình. Đây là hoàn cảnh do tôi gây ra.Tôi đã không đúng khi truyền máu cho Darren... Tôi không hề che giấu chuyện này. Điều quan trọng là, cả hai chúng tôi có cơ hội để một người có thể làm trong sạch tên mình. Nếu có quyền lựa chọn, tôi sẽ sẵn sàng nhận thách thức, nhưng các ông hoàng đã chọn Darren. Tôi phải tuân theo, vì lời phán của các ông hoàng là luật.

Cụ Seba Nile nói thêm:

- Ngoài ra, chưa đến nỗi tuyệt vọng đâu. Khi được tin, ta đã vội tới Cung Ông Hoàng, viện khuản điều khoản Giai-đoạn Chuẩn- bị đã bị lãng quên từ lâu.

Ông Gavner hỏi:

-Điều khoản gì?

- Trước thời đại các tướng quân, ma-cà-rồng bỏ ra nhiều năm để chuẩn bị các phiên toà. Họ mở các phiên toà tuỳ hứng... như bây giờ. Nhưng thay vì hành động cấp kì, họ có một đêm ngày để chuẩn bị. Như vậy sẽ có thời gian để tập luyện. Nhiều kẻ đã làm ngơ điều khoản này, thường thường là những kẻ đã từng vượt qua các phiên toà trườc, nhưng tận dụng chuyện đó là không đàng hoàng.

Ông Gavner bảo:

-Tôi chưa hề nghe đến quy luật này.

Kurda nói:

- Tôi đã nghe nói, nhưng lại không hề nghĩ ra. Luật đó vẫn còn hiệu lực chứ? Hơn ngàn năm nay không áp dụng rồi.

Cụ Seba tủm tỉm:

- Không hợp thời không có nghĩa là không hiệu lực, điều khoản giai đoạn chuẩn bị chưa từng bị huỷ bỏ một cách chính thức. Ta nghĩ, Darren là một trường hợp quan trọng, nên đã đến gặp các ông hoàng, yêu cầu cho Darren được quyền viện dẫn quy luật đó. Tất nhiên là Mika phản đối, lão ma-cà-rồng đó sinh ra là để phản đối mà, nhưng ông hoàng Paris đã làm lão ngậm miệng.

Ông Crepsley nói:

- Vậy là Darren sẽ có hai mươi bốn tiếng để chuẩn bị cho mỗi phiên toà,. Sau đó được hai mươi bốn tiếng nghỉ ngơi. Tổng cộng là bốn mươi tám tiếng xen kẽ giữa hai cuộc thử thách.

Ông Gavner tươi tỉnh hẳn:

- Được thế là quá tốt.

- Hơn nữa, chúng tôi đã thuyết phục các ông hoàng, loại bỏ một số thử thách biết trước là vượt quá khả năng của Darren.

Ông Gavner cười cười:

- Tôi tưởng anh đã bảo không bao giờ xin một đặc ân.

- Đúng, tôi không hề xin xỏ gì hết. Tôi chỉ yêu cầu các ông hoàng áp dụng theo tinh thần bình thường của các vị ấy. Bắt anh mù vẽ, anh câm hát là điều phi lí. Cũng vậy, mong một ma-cà-rồng nửa mùa thi đấu cân sức cân tài với một ma-cà-rồng trưởng thành là... dở hơi. Còn nhiều thử thách rõ ràng không đúng tầm cỡ Darren phải được loại bỏ.

Kurdar phàn nàn:

- Tôi vẫn thấy là chưa công bằng.

Quay lại cụ Seba Nile, ông hỏi:

- Còn luật lệ xưa nào chúng ta có thể áp dụng được không? Cấm luật nào cấm trẻ con thi đấu, hoặc chúng sẽ không bị gϊếŧ nếu thất bại chẳng hạn?

- Theo ta biết thì không. Những ma-cà-rồng không bị gϊếŧ vì thất bại trong toà Thụ Phong chỉ là các Ông Hoàng. Tất cả những kẻ khác đều bị xét xử như nhau.

Tôi hỏi:

- Vì sao các ông hoàng cũng phải ra toà Thụ Phong?

- Ngày xưa, các ông hoàng cũng tham gia các phiên toà trong mỗi kì Hôi đồng như tất cả những ma-cà-rồng khác., nếu các vị cần chứng tỏ mình. Tuy nhiên, luật không cho phép một ma-cà-rồng gϊếŧ một ông hoàng. Vì vậy, nếu một ông hoàng không bị chết trong thi đấu, không kẻ nào được hành quyết ông.

- Trong trường hợp đó phải làm sao?

Trường hợp đó cũng không nhiều. Trong vài trường hợp ta được biết, thì các ông hoàng chọn cách đi khỏi núi ma-cà-rồng và chết trong một vùng hoang dã. Chỉ có một - ông hoàng Fredor Morsh - tiếp tục ở lại Cung Ông Hoàng. Đó là thời gian ma-cà-chớp li khai, lúc đó chúng ta rất cần tất cả cấp lãnh đạo. Ngay khi qua cơn khủng hoảng, ông đã ra đi tìm cái chết.

Ông Crepsley vùa nói vừa đưa tay lên nói:

- Thôi, tôi mệt rôi. Trời cũng sắp sáng.

Tôi bảo:

- Chắc cháu không thể nào ngủ nổi.

Ông làu bàu:

- Không ngủ được, cũng phải cố mà ngủ. Nghỉ ngơi là chuyện sống còn, nếu muốn hoàn tất các cuộc thử thách. Cháu cần hoàn toàn tỉnh táo với những bất ngờ sắp xảy ra.

Tôi thở dài cùng Harkat đi theo ông.

- OK. Xin chào tất cả, ngày mai gặp lại.

Trở lại hang, tôi ráng thoải mái nằm trên võng - tất cả ma-cà-rồng đều ngủ trong quan tài, nhưng tôi vẫn chưa quen nổi. Harkat cũng leo vào một cái võng. Tôi không định ngủ suốt ngày, khi đêm xuống, đầu tôi đã đủ tỉnh táo, để trình diện trong cung ông hoàng, để biết tình trạng của mình trong ngày đầu tiên dự phiên toà tử thần.